MC Phan Anh, gương mặt điển trai thốt ra mấy chữ “Đừng im lặng”. Trong khi đó vì không im lặng nên một “ông Tây” bị cướp đâm ở Sài Gòn. Còn ở hồ Núi Cốc, một cái tháp lớn nhất thế giới sẽ được dựng lên, biết đâu, sẽ có một câu của Đức Phật: Nói một lời dối gian thì phải bịa thêm mười câu không thật nữa để đắp vào
1. Có ai chê kịch mà lại diễn như kịch
24h qua, nỗi bật trên mạng xã hội là 2 chữ “đấu tố”. Đại khái, trong chương trình 60 phút mở của VTV (Chủ đề "Chia sẻ trên mạng xã hội để làm gì") có đặt thẳng câu hỏi vào việc MC điển trai Phan Anh chia sẻ một clip thí nghiệm cá chết của Đài VTC trên mạng xã hội. Phan Anh có nói, đại ý: "Tôi phải tin VTC chứ vì đó là nguồn tin chính thống, đài TH nhà nước cũng như mọi người tin vào cái phóng sự... quét rau của VTV vậy...".
Các khách mời trong 60 phút mở của VTV (Zing)
Và anh khuyên chúng ta “Đừng im lặng”.
Mạng xã hội lên đồng là bởi màn phản biện của các khách mời. Cụ thể là nhà báo Hồng Thanh Quang. Và lời khuyên ở phút thứ 26 của người dẫn, MC Tạ Bích Loan: Bạn đừng bao giờ đặt niềm tin hoàn toàn vào bất cứ ai...
Ở góc độ truyền thông, đây rõ ràng là một chương trình thành công. Thành công chính ở việc nó chọc cho các bạn nổi sung. Thành công ở việc nhắc lại 2 từ khóa “cá chết”. Thành công ngay ở những thông điệp: Đừng im lặng - của Phan Anh; Đừng đặt niềm tin hoàn toàn vào bất cứ ai - của chị Tạ Bích Loan.
Bạn đã bao giờ thấy có một cuộc tranh luận với đa chiều ý kiến trên đài quốc gia?
Hơn nữa, thứ không thể thiếu trong một chương trình truyền hình chính là... kịch bản. Cái kịch bản ấy cho Phan Anh biết trước là đấy, chúng tôi sẽ ném đá anh như thế này thế này. Còn Phan, khi nhà báo Hồng Thanh Quang muốn đập bàn, đương nhiên anh đã biết tỏng.
Các bạn đừng gọi là đấu tố. Có bao giờ người ta chê kịch mà tại sao diễn viên cứ nói như... kịch.
Chúng tôi dẫn 2 link: clip gốc - hiện đã bị xóa trên VTV cũng như trên Youtube. Và bài tổng hợp phản ứng của dư luận, ngõ hầu giúp bạn giải trí, và qua đó nhìn thấy cái hay, cái thông minh hoàn toàn không đáng bị ném đá của nhà báo Tạ Bích Loan, của VTV.
xem tại đây..
..và tại đây.
2. Phen này lại có gà ăn bạc
Tin vui, rất vui là chúng ta sẽ có một ngôi tháp lớn nhất thế giới ở hồ Núi Cốc - Thái Nguyên.
Lớn, ở chiều cao 150m. Lớn, ở cái nền móng 10.000m2. Và lớn, còn ở tổng mức đầu tư 10.000 tỉ đồng.
Vui ở chỗ là mọi việc đã xong khi DN Xuân Trường - Ninh Bình, ông chủ của chùa Bái Đính đã “sắn tay áo”. Còn Thái Nguyên - chẳng có lý do gì mà từ chối!
Đại gia Xuân Trường từng nổi tiếng với ngôi chùa Bái Đính (VNN)
Đọc cả trên Vietnamnet và cả trên cổng thông tin điện tử tỉnh Thái Nguyên không thấy nói đến nguồn vốn. Nhưng tin đi các bạn, đây sẽ phải là nguồn vốn tư nhân từ tiền túi Xuân Trường.
Có 2 lý do để tin: Thứ nhất, không ngân sách nào bỏ 10.000 tỉ ra xây một cái tháp tuổi đời đến giờ mới được đánh số, dẫu là tháp Phật giáo, dẫu cái danh “lớn nhất thế giới” khiến nhiều người phát ngộ.
Thứ 2, quan trọng hơn, cứ nhìn tiền bạc nhét đầy ông tượng ở chùa Bái Đính và sự hiếu kỳ của chúng ta thì biết. Con số 10.000 tỉ sẽ thu hồi nhanh hơn chúng ta tưởng.
Tôi ước cụ Trần Tế Xương còn sống đến giờ. Bài thơ Chúc Tết hẳn nhiên sẽ không chỉ có chuyện “gà ăn bạc” khi kinh doanh thói hiếu kỳ và niềm tin giờ còn mau giàu hơn là buôn vua.
Xem tại đây..
..và tại đây.
3. Thêm một chứng nghiện?
Vì sao Thủ tướng đã chỉ đạo ngừng xây dựng các Trung tâm hành chính mà Long An vẫn làm?- Đây là câu hỏi mà Tuổi trẻ đã đặt ra.
Còn Long An cho biết đại ý họ đã xây được bốn lầu và “nếu dừng thì rất nhiều vấn đề phát sinh”.
Công trường xây dựng TTHC ở Long An (TTO)
Họ “đếm ngón tay” thế này: Đối với 1.150 tỉ cần có, họ “dự kiến” thu 541 tỉ từ việc bán trụ sở cũ. Thu từ bán đất công, khu, cụm công nghiệp dân cư là 500 tỉ. Thiếu thì... kêu gọi đầu tư.
Và giờ, khi chưa bán được trụ sở, họ đề nghị Bộ Tài chính cho tạm ứng vốn ngân sách trung ương, khi nào bán được đất trụ sở cũ thì sẽ hoàn trả tiền.
Nói một cách công bằng, Long An có cái lý của họ. Xây dựng dở dang mà đắp chiếu bỏ đó còn lãng phí hơn là tiếp tục.
Chỉ có điều đã đã kỷ cương thì không có mở ngoặc. Bởi rõ ràng, một trung tâm chỗ ngồi không thể cấp thiết hơn hàng loạt các dự án dân sinh như đường xá, bệnh viện cũng đang phải tạm ngưng.
Huống chi nếu xây dựng quảng trường, tượng đài, trung tâm hành chính có thể mang xét nghiệm, có lẽ, nó cũng trầm kha chẳng kém gì chứng “nghiện kiểm tra như nghiện ma túy”. Và phương thuốc cho căn bệnh trọng khó bỏ dễ tái (nghiện) này không thể chỉ là những cái lắc đầu.
Xem tại đây.
4. Đừng mơ trái sung kiều hối
VTV sáng qua có một cái nhìn đầy lạc quan về 1,3 tỉ USD kiều hối “chảy” về TPHCM. Rằng 1,3 tỉ USD, có nghĩa tương đương 30.000 tỉ. Rằng kiều hối được xem là một dạng vốn vàng, vừa dễ huy động lại không lãi suất, vừa hạn chế nợ nước ngoài.
Nhưng cần phải nói thêm, đó là những đồng ngoại tệ đẫm mồ hôi nước mắt chứ không phải tiền từ trên trời rơi xuống kịch kịch để xài. Không phải như lá cây cứ nhón gót hái ra cả rổ.
Trên Thanh Niên, những giọt mồ hôi ướt đồng tiền được mô tả rất thấm thía, rất đớn đau qua câu chuyện một bà già đã “bảy mấy” vẫn miệt mài cày tiền “không thấy mặt trời” để “lo cho mấy đứa nhỏ” ở VN, qua “mặc định” có thật: Người Việt ở “bển” thì hoặc làm nails (móng tay) hoặc hớt tóc.
Trong khi đó, ở nhà, chúng ta hân hoan với kiều hối. Trong khi đó, nhiều gia đình có con gái lấy chồng Mỹ gù lưng làm nails kiếm tiền còn “cả nhà ba bốn thế hệ hổng chịu đi làm, cứ kéo về ở hết trong nhà, đợi mỗi tháng con gái gửi về ít trăm bạc tiêu xài, phè phởn”.
Không dưng mà người ta gọi là “tiền bạc” đâu. Cũng chẳng có chuyện người kiếm cứ kiếm, người ăn tàn cứ phá hoại hoặc nằm ngửa cổ mà chờ sung!
Xem tại đây..
và tại đây.
5. Hình ảnh hôm nay
Một “ông Tây” vừa bị đâm tại TPHCM thưa các bạn.
Rachid, một người nước ngoài bị cướp và bị cướp đâm ngay trên đường phố (Giaothong)
Không phải Tây balo lơ ngơ lần đầu tới VN, “ông Tây” ở đây là Rachid, lực lưỡng, lấy vợ Việt Nam và chẳng lạ gì Sài Gòn.
Rachid bị cướp đâm bằng dao khi anh cố gắng giúp vợ giằng lại tài sản từ tay 4 tên cướp ngay trước cửa chung cư, ngay khi về nhà.
10 ngàn USD và 2 chiếc ĐTDĐ đã bị cướp, nhưng rõ ràng, đó không phải là thứ mất mát duy nhất.
Tôi ước là có thể gặp Rachid ngay bây giờ, để hỏi anh rằng nếu có chiếc bánh xe thời gian của chú mèo máy Doreamon, anh sẽ lại lấy vợ người Việt, sẽ sinh sống ở nơi mà trộm cướp vào đến cổng nhà?!
Chúng ta cứ mải tranh luận xem săn bắt bắt cướp có phải là bắt người? Có hợp đạo lý?