2016/03/07

NẾU QUỐC HỘI CŨNG... THẮP NHANG, GỌI HỒN, HẦU ĐỒNG (?!)


Nếu Quốc hội cũng… thắp nhang, gọi hồn, hầu đồng(?!)

NVMFB – Ngồng cuồng và ảo tưởng, sau hàng loạt xì căng đan như chửi bới cảnh sát 141, vỗ ngực xưng là danh hài số 1 đất Bắc dù diễn nhạt như nước ốc, viết bài trên FB ca ngợi bọn phản động, chửi bới “dư luận viên”, mới đây, Nguyễn Công Vượng – thường gọi là tên hài, hề Vượng Râu còn tuyên bố tự ưng cử vào Đại biểu Quốc hội. Sẽ chẳng có gì đáng phê phán bởi tự ứng cử vào đại biểu Quốc hội là quyền được quy định trong Hiến pháp. Nhưng ở đây, việc Vượng tự ứng cử có quan hệ chặt chẽ với trào lưu vận động ứng cử mà đám cờ vàng, xã hội rân sự đang hô hào trên internet với mục tiêu chính không phải để mong muốn vào Quốc hội giúp nước, giúp dân thực sự mà chỉ để “thể hiện quyền”, “xem có dân chủ không”, “hướng tới đa đảng trong Quốc hội” và cái đích cuối cùng là phá hoại cuộc bầu cử Quốc hội khóa 14. Trong một bài “trả lời phỏng vấn” của một trang mạng mà có vẻ như là để thể hiện tự vận động ứng cử là chính, Vượng như một con rối, một tên hề chính trị rẻ tiền khi lảm nhảm những điều hết sức vớ vẩn. Xin được lược trích vài phát ngôn gây sốc của Vượng:

- Tôi tốt nghiệp hai bằng cử nhân nhưng không làm Nhà nước mà vẫn sống được, mà “sống khỏe” nên tôi không vào Quốc hội để oai hơn vì hiện đã rất “oai” rồi. Tôi có “quyền sinh quyền sát” trong mảng nghệ thuật của tôi nhưng tôi vào Quốc hội vì đây là trách nhiệm của tôi.

- Tôi đi nhiều, biết nhiều về văn hóa, giải trí, lễ hội, đền chùa, miếu mạo tôi nắm rất rõ vì tôi được “lộc” đi rất nhiều nên vào Quốc hội thì tôi điều hành về mảng văn hóa sẽ rất tốt.

- Nếu để tôi bảo tồn bảo tàng di tích thì sẽ rất tốt hơn rất nhiều. “Không thể nghiệp dư cũng gọi là nghệ sĩ”. 

- Người ta học đủ bằng cấp mới lên được đại biểu Quốc hội thì đi thực tế rất ít, còn tôi ít học nhưng đi thực tế rất nhiều.

- Bất cập lễ hội chỉ trong một năm thì giải quyết xong, Bất cập giáo dục thì 3 năm giải quyết xong. Đấy đại biểu Quốc hội phải như thế chứ không phải về hưu rồi nó vẫn như cái chợ vỡ.

- Tôi là người rất bận về thời gian. Tôi làm tự do nên bận hơn cả những người làm ở cơ quan Nhà nước.

Nhân câu chuyện hài hước này, NVM xin có một bài thơ diễn xuôi lại con đường “hóa rận” của Vượng Râu như sau:

Miền quê nghèo Nam Định
Lạc loài gã hầu đồng
Mang cái danh nghệ sĩ
Nhiều lần sủa lung tung
Có lần y ra phố
Bát nháo mang theo gươm
141 sờ gáy
Bố láo phải về phường
Tài hèn, sức cũng mọn
Vậy mà nổ như giời
Đệ nhất hài xứ Bắc
Bao bạn diễn chê cười
Hụt hơi trên sân khấu
Vượng hầu đồng muôn nơi
Nghề buôn thần bán thánh
Cũng vớ bẫm, chẳng chơi
Gà què đi quanh cối
Quanh vũng nước cuộc đời
Vượng gặp phường “rận chủ”
Ôm “bô” (boshit) hô “tuyệt vời”
Lân Thắng, rồi Xuân Diện
Chí Đức cùng Quang A
Vượng tôn sùng nhân sĩ
Lũ Bờ Hồ lê la
Mơ hồ về chính trị
Cõng rắn cắn gà nhà
Lú lẫn lòng yêu nước
Đòi ra đảo hát ca
Vượng lên phây chém gió
Chửi rủa dư luận viên
Bằng ngôn từ chợ búa
Và văn hóa trâu bò
Một con tốt dốt nát
Trong ván cờ ngoại bang
Kích động và phá hoại
Thế mà còn huênh hoang
Bao người bậc cha chú
Khuyên quay đầu là bờ
Bỏ ngoài tai y vẫn
Theo đàn, ngóng sữa bơ
Thêm một lần ảo vọng
Nghe lời bọn lưu vong
Đâm đơn tự ứng cử
Vào Quốc hội – thật ngông
Tự vận động trên mạng
Giun chém gió như rồng
Tôi – chuyên gia văn hóa
Nổ hơn súng ca-nông
Rằng hai bằng đại học
Rằng bây giờ đã oai
Rằng trúng, thì rất tốt
Không trúng, thử “quyền” thoai!
Đã ngu còn nguy hiểm
Càng sủa, càng ngu dài
3 tháng,chỉnh lễ hội
3 năm, chỉnh học đường
Không phân biệt lập pháp
Và hành pháp ở đâu
Còn lơ mơ Hiến pháp
Càng nói càng…trẻ trâu
Than ôi thời mạt vận
Thầy dùi lẫn thầy mo
Thầy bói và thầy cãi
Đòi dẫn đường quốc dân
Than ôi thời thổ tả
Nếu nghị sĩ - hầu đồng
Thắp nhang họp Quốc hội
Nghe cậu hát lông nhông!


No comments: