Ngày... Sáng nay lên tòa soạn đưa cho lão trưởng ban bài viết "Báo động tình trạng ly hôn của phụ nữ nông thôn". Chưa kịp xem nội dung, lão trợn mắt nói "Đặt cái tít như này đéo đứa nào nó đọc. Nghĩ tít khác xem nào!"
Xuống
phòng lễ tân ăn điếu thuốc, tranh thủ nghĩ cái tít kêu kêu luôn. Mải
ngắm vếu mấy em cộng tác viên quên bố mất, lát sau mở máy tính ra đã
thấy bài mình chễm chệ với quả tít:
"Vợ kêu oai oái đòi ly hôn vì của quý của chồng to vật vã".
Mẹ,
cái gì thế này? Lão trưởng ban cười như ma làm trong điện thoại "Chú
thấy trình độ giật tít của anh chưa? Đấy, báo chí hiện đại là phải hay
ngay từ cái tiêu đề".
Ngày...
Thư ký tòa soạn vẫy vẫy tay bảo "Ê chú viết một bài vụ con Midu cướp
chồng của vợ thằng Hoành kim cương đi, viết đi". Mình bảo dạ, Midu là
đứa nào? Hoành kim cương là thằng nào? Thư ký nói thì anh cũng biết đéo
chúng nó là bọn nào, nhưng lướt báo mạng thấy chúng nó xôn hết cả xao.
Chú tìm hiểu đi, tít thì anh giật sẵn đây rồi. Mình hỏi cho em xem cái
tít phát để định hướng bài viết.
Lão
bảo đây này, tít đây này "Rộ tin đồn Hoành kim cương mua xi líp 60 ngàn
đô tặng Midu". Mình nói ơ, tin đâu ra đấy, nhỡ không đúng chúng nó kiện
phát chết cụ em? Thư ký tòa soạn bảo, yên tâm, anh đã cẩn thận viết "rộ
tin đồn", tin đồn thì biết đéo đứa nào đồn. Chúng có thể là bà bán chè
chén đầu ngõ, anh xe ôm nghiện thuốc lào, chị cave yêu nghề, vân vân và
vân vân. Ta cứ nhét chữ vào miệng bọn nó rồi bảo "theo nguồn tin từ quần
chúng nhân dân" là xong cấm cãi. Viết đi, chiều anh cho đăng luôn.
Ngày...
Mất điện. Leo 1938 bậc cầu thang, đầu gối củ lạc đang run như cầy sấy
thì trước mặt lại là lão nhạc sỹ hấp hấp đến gửi sáng tác mới nhờ đăng.
Mình muốn tránh mà đéo được, lão túm ngay cổ, lôi trong ca táp ra tập
giấy A4 bảo "Đăng anh bài này phát, mẹ, hay lắm. Để anh hát chú nghe,
đảm bảo chú nổi da gà luôn cho coi". Nói xong trương gân cổ hát ồ ồ như
nghệ sỹ Quang Thọ đang trình diễn tuyệt phẩm "Tổ quốc tôi chưa đẹp thế
bao giờ". Mình nghe như đàn gảy tai trâu, nói thôi em thẩm xong rồi.
Công nhận hay, hay lắm anh ạ!
Nhạc
sỹ thiên tài chép miệng, vỗ vai mình cái bộp nói: "Đã nói mà, nhạc anh
chỉ có đỉnh của đỉnh. Anh thật, anh mà đứng thứ hai thì đéo ai dám đứng
thứ nhất, kể cả Phó Đức Phương, Dương Thụ lẫn Thanh Tùng. Đăng cho anh
cái nhá"! Mình cười như mếu bảo ối anh ơi, báo em chủ yếu cướp, giết,
hiếp... đưa nhạc của anh lên e không được trữ tình lắm anh ạ. Mà nhạc là
phải cao độ, cường độ, trường độ, âm tiết, âm sắc...cái đấy anh mang
lên đài tiếng nói VN gửi giúp em nhé, bên đó họ chuyên hơn. Nói xong cắm
cổ lủi một mạch. Sau lưng, lão càm ràm chửi loạn lên: "Mẹ cái bọn đéo
biết thưởng thức âm nhạc, lũ đầu đất!".
Ngày...
Tòa soạn cử đi viết bài về nạn mại dâm ở Đồ Sơn. Tắm biển xong anh em
làm chầu bia, đĩa ghẹ lai rai. Lúc vào phòng khách sạn, em cave tên Na
hỏi anh làm nghề gì? Mình bảo phóng viên đi thực tế. Xong việc, Na nói
"Về nhà anh có dám viết anh "đi" với em không? Hay lại "tôi bảo hôm nay
anh mệt rồi cáo lui"?
Mình
bảo điên à, cái gì ra cái nấy. Viết thế đéo ai người ta duyệt cho. Na
nói các anh toàn bọn đạo đức giả. Mình véo đùi non Na nói em ơi, có
những sự thật nó trần trụi lắm em ơi. Bọn anh nhiều khi chỉ nói nửa sự
thật thôi đã chết mẹ rồi!
Ngày...
Mình chuyển nghề được 2 tuần. Chiều chiều vác bàn ghế ra ngõ ghi đề.
Cái nghề này bút sa gà chết đéo bịa như nghề báo được.
Nhục!
Nguồn: SH
No comments:
Post a Comment