Showing posts with label DÂN LÀM BÁO. Show all posts
Showing posts with label DÂN LÀM BÁO. Show all posts

2017/05/15

SỰ NGU DỐT CỦA LỀU BÁO KHI NÓI ĐẾN VỤ MẸ NẤM NGUYỄN NGỌC NHƯ QUỲNH


Về đám lều báo Dân làm báo chuyên có những câu chuyện xằng bậy để mạnh miệng vu cáo chính quyền không còn xa lạ. Chủ đề được chúng quan tâm có thể nói khá đa dạng từ việc bôi xấu lạnh tụ chính quyền, tự chia phe phái trong chính quyền, đến việc kêu gọi nọ, tuyên bố kia để ủng hộ cho các dân chủ cuội bị bắt, xử lý… Tóm lại, để vu cáo, bôi nhọ chính quyền thì chẳng thủ đoạn nào chúng không sử dụng.
SỰ NGU DỐT CỦA LỀU BÁO KHI NÓI ĐẾN VỤ MẸ NẤM NGUYỄN NGỌC NHƯ QUỲNH
          Tuy nhiên, cái ngu của lũ này là chúng lại thích thể hiện, càng thể hiện càng lòi cái đuôi ngu dốt và đê tiện. Chẳng hạn, mới đây chúng đã “trổ tài” bằng bài viết liên quan đến vụ án Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh đang bị Cơ quan An ninh điều tra Công an tỉnh Khánh Hòa điều tra về tội tuyên truyền chống nhà nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Tiêu đề: “Tạm giam để điều tra”: một cách bỏ tù không cần xét xử.”
          Tên tiêu đề đã cho thấy sự hiểu biết pháp luật của đám lều báo “lùn” mức nào. Theo quy định của pháp luật tố tụng hình sự, trong quá trình điều tra Cơ quan điều tra được quyền áp dụng biện pháp ngăn chặn “tạm giam” (Điều 88 Bộ luật tố tụng hình sự). Đây là một biện pháp có tính chất cưỡng chế nhà nước có ý nghĩa phục vụ cho quá trình giải quyết vụ án chứ không mang tính trừng phạt (bỏ tù) như cách hiểu của tiêu đề bài viết. Vì vậy, nếu tìm hiểu sẽ không khó để nhận ra rằng: “Chế độ tạm giữ, tạm giam khác với chế độ đối với người đang chấp hành hình phạt tù.” (Điều 89 Bộ luật tố tụng hình sự)
          Hơn nữa, thời hạn tạm giam, pháp luật căn cứ vào tính chất của tội phạm để thực hiện. Với tội phạm mà Nguyễn Ngọc Như Quỳnh thực hiện thì pháp luật cũng quy định hết sức cụ thể. Trong trường hợp này, Cơ quan An ninh điều tra cần phải có thời gian để thu thập chứng cứ và được thực hiện theo quy định tại Điều 120 Bộ luật tố tụng hình sự. Như vậy, xét về mặt thời hạn thì Cơ quan này chưa hề vi phạm thời hạn tố tụng.
          Một vấn đề nữa mà đám lều báo thể hiện “tài năng” của mình là chỉ trích chính quyền không có bất cứ thông báo nào về việc khởi tố, bắt giam, gia hạn tạm giam cho gia đình, cho người bão chữa của Mẹ Nấm: “Công an đã âm thầm gia hạn và không thông báo cho gia đình của blogger Mẹ Nấm về việc này, cũng không có một văn bản nào của Viện kiểm sát nhân dân gửi cho gia đình hoặc luật sư của Mẹ Nấm.” Ở đây có hai vấn đề cần phải nhận thức rõ:
Thứ nhất: Điều 85 Bộ luật tố tụng hình sự quy định: “Người ra lệnh bắt, Cơ quan điều tra nhận người bị bắt phải thông báo ngay cho gia đình người đã bị bắt, chính quyền xã, phường, thị trấn hoặc cơ quan, tổ chức nơi người đó cư trú hoặc làm việc biết. Nếu thông báo cản trở việc điều tra thì sau khi cản trở đó không còn nữa, người ra lệnh bắt, Cơ quan điều tra nhận người bị bắt phải thông báo ngay.” Điều đó có nghĩa, pháp luật cho phép Cơ quan điều tra trong quá trình bắt, điều tra có thể không thông báo cho gia đình của người bị bắt biết, nếu việc thông báo sẽ cản trở  đến quá trình xác định sự thật của vụ án. Và khi nào việc cản trở đó không còn thì mới phải có nghĩa vụ thông báo ngay.
Thứ hai, người bào chữa đã tham gia vụ án chưa mà đòi hỏi Cơ quan điều tra phải thông báo cho chủ thể này? Hoàn toàn là chưa. Bởi lẽ, theo quy định tại Khoản 1 Điều 58 Bộ luật tố tụng hình sự “Người bào chữa tham gia tố tụng từ khi khởi tố bị can. Trong trường hợp bắt người theo quy định tại Điều 81 và Điều 82 của Bộ luật này thì người bào chữa tham gia tố tụng từ khi có quyết định tạm giữ. Trong trường hợp cần giữ bí mật điều tra đối với tội xâm phạm an ninh quốc gia, thì Viện trưởng Viện kiểm sát quyết định để người bào chữa tham gia tố tụng từ khi kết thúc điều tra.” Trong trường hợp này, tội phạm mà Mẹ Nấm phạm phải là tội xâm phạm an ninh quốc gia, điều đó có nghĩa Viện trưởng Viện kiểm sát nhân tỉnh Khánh Hòa quyết định để cho người bào chữa tham gia tố tụng từ khi kết thúc điều tra, còn trong giai đoạn điều tra thì chưa có ai cho phép người bào chữa tham gia. Vì vậy, nếu có thông báo thì cũng chẳng phải thông báo cho “người bào chữa” như lều báo nêu.
Từ đó cho thấy sự ngu dốt pháp luật của đám lều báo.
Công Mẫn

2016/12/13

NHÀ DÂN CHỦ CHỈ RA “HẠN CHẾ” CỦA PHONG TRÀO DÂN CHỦ

NHÀ DÂN CHỦ CHỈ RA “HẠN CHẾ” CỦA PHONG TRÀO DÂN CHỦCàng đến những ngày cuối năm 2016 càng thấy được sự đi xuống của phong trào dân chủ. Hoạt động chống phá ngày càng trở nên nhạt nhẽo, chẳng mấy ai quan tâm, lần lượt các dân chủ cuội nhập khám cho đến sự lung lay về tư tưởng, lập trường của các nhà dân chủ… Từ những vấn đề đó, đã có nhiều nhà dân chủ đã chủ động thẳng thắn nhìn vào sự thật và chỉ ra những hạn chế của phong trào dân chủ Việt với những lời lẽ chua xót.
Trước hết, là Lê Công Định, sau một quá trình “hoạt động” chống phá nhà nước một cách tích cực và được đám dân chủ không ngừng tung hô thì mới đây Định đã dội vào phong trào dân chủ một gáo nước lạnh khi công khai ca ngợi Đảng Cộng sản, phủ nhận sự hoạt động thời gian qua của mình không hề dính dáng gì đến phong trào dân chủ, cho rằng phong trào dân chủ cuội Việt chẳng có một ai đủ “tầm” để cùng hoạt động với Định và Định thể hiện thái độ muốn “lui về ở ẩn”. (Xem thêm tại đây:http://www.nhanquyenvn.com/2016/11/loi-tran-tinh-cua-le-cong-dinh-noi-that-vong-cho-lang-dan-chu.html )
Sau Định không lâu thì đến lượt nhà dâm chủ Đoan Trang cũng đã nhìn vào sự thật khi nói ra bộ mặt nhem nhuốc của phong trào dân chủ, từ những kẻ ảo tưởng cho rằng tham gia phong trào để tự phong mình là anh hùng và đặt mình vào “cuộc chiến đấu giữ họ và độc tài”; hoặc những kẻ thể hiện rõ mưu cầu lợi ích nếu chế độ bị lật đổ; còn có những kẻ tham gia phong trào dân chủ theo kiểu “mình thích thì mình làm” nữa. Và Đoan Trang cũng chẳng thể dấu diếm các thành phần dân chủ “là những người coi hoạt động dân chủ là một cuộc làm ăn”. Nói thì ảo tưởng và vạch ra nhiều thành phần cho bức tranh làng dân chủ thêm đa dạng chứ tựu chung lại cũng chỉ vì ham tiền mà hoạt động chứ có kẻ nào ngoài mục đích đó đâu. (Xem thêm tại đây:http://www.nhanquyenvn.com/2016/11/thanh-phan-phong-trao-dan-chu-qua-tong-ket-cua-pham-doan-trang.html )
Mới đây, trên Dân làm báo lại thêm một thành phần nữa của làng dân chủ đã thừa nhận Những hạn chế trong đấu tranh dân chủ”. Theo đó, thì có 4 hạn chế được đưa ra: “Thứ nhất là do không ít người trong chúng ta biết cộng sản là thảm họa quá nôn nóng, muốn chế độ độc tài cộng sản phải biến đi ngay lập tức mà chưa hoạch định kế hoạch hành động cụ thể hiệu quả dù nhỏ để xô cho nó đổ. Thứ hai là do chúng ta thiếu lãnh đạo, tổ chức trong đấu tranh với độc tài bởi bất cứ thành công nào cũng đều cần có khả năng lãnh đạo, tổ chức nhưng dường như chúng ta chưa quan tâm đến khả năng lãnh đạo, tổ chức đủ. Thứ ba là do chúng ta thiếu kiên nhẫn trong việc chuyển tải thông tin, thiết lập hệ thống liên lạc bí mật vì thông tin hữu hiệu mới có thể vận động được số đông tham gia và liên lạc bí mật mới tạo được yếu tố bất ngờ để đi đến thành công. Thứ tư là do chúng ta chưa chuẩn bị đủ cho một cuộc xuống đường qui mô có khả năng đánh sập chế độ độc tài cộng sản bởi sức mạnh nhân dân là sức mạnh của số đông và chúng ta vẫn chưa huy động được số đông, không có nghĩa là chúng ta không huy động được số đông đó.”
Giống như Đoan Trang, luận điểm này đã giám thẳng thắn nhìn vào một số điểm hạn chế của phong trào dân chủ. Tuy nhiên, nó cũng cho thấy sự ngu muội của đám dân chủ. Bởi lẽ, làm sao chúng có thể có kế hoạch để thực hiện hành động thống nhất mục tiêu của phong trào dân chủ được. Mục tiêu tham gia phong trào dân chủ vì tiền nên khi nào đám cờ vàng hải ngoại ngừng “viện trợ” thì đám dân chủ lại “co vòi” không giám hoạt động gì vì mục đích không đạt được. Về việc phải đòi hỏi có người lãnh đạo phong trào dân chủ thì lại càng khó, chẳng nhà dân chủ nào chịu nhà dân chủ nào, kém miếng là khó chịu, ăn chia không đều thì cãi nhau “như bổ bò”, thậm chí còn dọa giết nhau nữa thì làm sao có ai lãnh đạo được phong trào.(http://www.nhanquyenvn.com/2016/10/phai-chang-tim-duoc-thu-linh-cho-phong-trao-dan-chu.html )
Còn về âm mưu tạo ra các cuộc biểu tình sau đó tiến tới bạo loạn, lật đổ theo kiểu “đấu tranh bất bạo động” giống như các nước phương Tây đã làm với các nước Trung Đông và Bắc Phi thì chuyện không tưởng ở Việt Nam. Người dân Việt Nam thấu hiểu được nỗi đau, sự mất mát của cuộc chiến tranh. Và con đường nhân dân lựa chọn là dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản là một tất yếu của lịch sử. Mặt khác, người dân cũng đã nhận ra được bản chất đê hèn của đám dân chủ nên chúng sẽ không bao giờ thực hiện được mục đích đen tối này.
Công Mẫn

2016/12/08

DÂN LÀM BÁO LẠI NÓI LÁO VỀ NHÂN QUYỀN

Có thể nói, Đảng, Nhà nước luôn chú đặc biệt quan tâm đến vấn đề dân chủ, nhân quyền trong quá trình xây dựng và phát triển đất nước. Quyền con người, quyền công dân ngày càng được bảo đảm thực hiện được nhân dân hưởng ứng và cộng đồng quốc tế ghi nhận. Với những thành tựu to lớn về mọi mặt, Việt Nam đã được Liên hợp quốc tín nhiệm bầu làm thành viên của Hội đồng nhân quyền Liên hợp quốc khóa 2014-2016. Tuy nhiên, đối với một số tổ chức, cá nhân thiếu thiện cảm với Việt Nam, đặc biệt là những kẻ “yêu nước”, những “nhà dân chủ” thì luôn luôn nhìn nhận vấn đề nhân quyền ở Việt Nam theo hướng tiêu cực, thường xuyên có tung ra những luận điệu xuyên tạc về tình hình dân chủ, nhân quyền ở Việt Nam. Ngày 6/11/2016 trên lều báo Dân làm báo lại tiếp tục đưa ra những luận điệu xuyên tạc hết sức trắng trợn về vấn đề dân chủ, nhân quyền ở Việt Nam với bài viết Cộng sản Việt Nam và Nhân quyền đàn gãy tai trâu” với nội dung cơ bản là:
DÂN LÀM BÁO LẠI NÓI LÁO VỀ NHÂN QUYỀN
Một là, chúng cho rằng tình hình nhân quyền Việt Nam rất tồi tệ, theo đó “một trong những nước bị lên án vi phạm nhân quyên nặng nề nhứt trên thế giới là Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam do đảng Cộng Sản Việt Nam (CSVN) cai trị.”. Lý do để ngụy biện cho cho luận điệu này là “vì đảng Cộng sản Việt Nam tồn tại cho đến ngày nay là nhờ lừa dối, nhờ độc tài, đàn áp, vi phạm nhân quyền có hệ thống, và nhờ các thủ đoạn dã man mà cộng sản gọi là “tiêu diệt tiềm lực”. Vì vậy, Đảng Cộng sản liên tục khủng bố, bắt giam tất cả những người yêu nước có khả năng tập họp thanh niên, tập họp quần chúng chống Trung Cộng, như luật sư Nguyễn Văn Đài, Trần Huỳnh Duy Thức, Phạm Hồng Sơn...”. Từ luận điệu đó, chúng cho thò ra cái bản chất quen thuộc là kêu gọi sự ủng hộ của bên ngoài “xin người Việt hải ngoại hãy tích cực yểm trợ phong trào dân chủ trong nước, góp tay xây dựng phong trào dân chủ mạnh dần mới có lúc nổi dậy giải thể chế độ CS. Và cũng xin người Việt hải ngoại hãy kêu gọi các nước mà người Việt đang sinh sống, hãy có biện pháp kinh tế thiết thực chế tài, buộc đảng CSVN phải giảm vi phạm nhân quyền. Có đi thì mới có đến. Có bắt đầu mới có kết thúc. Nhanh chậm gì rồi cũng có lúc sẽ đến, có lúc sẽ kết thúc chế độ CSVN độc tài toàn trị.”
Qua những điểm chính đó cho thấy bản chất đê hèn của đám dân chủ mà thôi. Điều đó thể hiện:
Trước hết, Đảng lãnh đạo đất nước là một lựa chọn tất yếu của lịch sử dân tộc, bởi lẽ con đường của Đảng hướng tới luôn là giải phóng con người, đề cao quyền con người. Đó được coi là yếu tố hàng đầu để huy động sức mạnh tổng hợp trong sự nghiệp giải phóng dân tộc cũng như trong quá trình đổi mới đưa đất nước phát triển. Hơn nữa, Đảng là thể hiện ý chí của quảng đại quần chúng nhân dân, những chủ trương, chính sách, pháp luật đều là vì nhân dân, thể hiện nguyện vọng của quần chúng nhân dân. Vì vậy, hai vấn đề này có quan hệ mật thiết với nhau và phù hợp với quy luật của sự phát triển. Người dân Việt Nam chấp nhận sự lãnh đạo của một Đảng cầm quyền, bởi lẽ họ thấy rõ hơn ai hết về những gì mà Đảng Cộng sản đã đem lại cho người dân trong suốt bao nhiêu năm qua. Nhìn sang các quốc gia bên cạnh, nếu đa đảng để mà đất nước mất ổn định, lâm vào những cuộc chiến; để mà nạn khủng bố xảy ra thường xuyên thì chắc chắn người Việt Nam không thể chọn cái sự đa đảng ấy. Người dân Việt Nam chắc chắn cũng không thể chấp nhận một sự tự do mà công dân có quyền mang vũ khí rồi xả súng bắn chết học sinh, hoặc tự do chửi bới, bôi nhọ lẫn nhau; phủ nhận các giá trị văn hóa, đạo đức truyền thống…
Thứ hai, từ mối quan hệ nêu trên, việc thực hiện nó trên thực tế ở Việt Nam đã thu được những kết quả đáng khích lệ về vấn đề bảo đảm quyền con người. Cho đến nay, Việt Nam đã ký kết, phê chuẩn hầu hết các công ước quốc tế cơ bản về quyền con người, đồng thời đã nội luật các công ước đó trong pháp luật quốc gia. Tất cả các quyền con người luôn được ghi nhận trong các bản Hiến pháp, đặc biệt trong Hiến pháp năm 2013 thì quyền con người, quyền công dân được thể hiện một cách rõ nét tại Chương II của Hiến pháp với 36 điều luật, theo đó thì tất cả các ngành luật đều có quy định chi tiết cụ thể về việc bảo đảm vấn đề quyền con người, quyền công dân. Đồng thời, việc triển khai thực hiện các quyền này trên thực tế đều đã đạt những kết quả tích cực được nhân dân cũng như cộng đồng quốc tế ghi nhận. Nhưng một điểm cần lưu ý là, bên cạnh các quyền được ghi nhận và bảo đảm thực hiện thì cá nhân phải có trách nhiệm với bản thân nhưng cũng phải có trách nhiệm với cộng đồng xã hội, phải gắn quyền con người với việc thực thi luật pháp thì quyền con người mới được đảm bảo.
Còn khi có công dân Việt Nam vi phạm pháp luật và bị xử lý theo pháp luật, nếu là phóng viên báo chí thì họ cho là “đàn áp báo chí”; nếu là người theo đạo, người tu hành, thì họ bảo là chúng ta “đàn áp tôn giáo”, nếu người cố tình xuyên tạc đường lối chính sách của Đảng, Nhà nước, có những hành động, âm mưu xâm hại đến an ninh quốc gia bị xử lý… thì họ gọi đó là những người “bất đồng chính kiến”, “những nhà dân chủ”…Đây chẳng qua là một sự ngụy biện mà thôi. Vi phạm pháp luật thì phải bị xử lý để đảm bảo tính nghiêm minh của pháp luật và việc xử lý đó đều phải tuân thủ chặt chẽ về trình tự, thủ tục theo đúng quy định của pháp luật. Nếu chủ thể nào vi phạm thì sẽ phải chịu trách nhiệm pháp lý đối với việc xâm phạm quyền con người, quyền công dân được pháp luật ghi nhận.
Vì những lẽ nêu trên nên việc kêu gọi các tổ chức, cá nhân bên ngoài can thiệp vào vấn đề dân chủ, nhân quyền ở Việt Nam chỉ để nhằm thực hiện hai mục đích: Một là gây sự chú ý về vấn đề nhân quyền thông qua các hoạt động xuyên tạc, hai là để nhằm kêu gọi sự ủng hộ về tài chánh cho các hoạt động chống phá mà thôi. Tất cả những điều đó tựu chung lại cho thấy bản chất láo xược, đê hèn của đám phá hoại mà thôi.
Công Mẫn

2016/11/06

CÁI KẾT CHO MỘT LIÊN MINH CHÍNH TRỊ CỦA NGƯỜI VIÊT Ở HẢI NGOẠI

Lâu lắm mới thấy “Dân làm báo” đưa ra một bản tự truyện nói lên thực tế hoạt động của các tổ chức phản động người Việt lưu vong ở nước ngoài, của những kẻ tự cho là “chiến sỹ dân chủ”, “ ngọn cờ đầu”. Bản tự truyện này là của “Từ Huy”, những chữ nghĩa mà kẻ này viết cho thấy sự tuyệt vọng chung của chính những kẻ lầm đường lạc lối khác. Từ Huy liên tục đặt câu hỏi và tự đưa ra cái kết cay đắng:
CÁI KẾT CHO MỘT LIÊN MINH CHÍNH TRỊ CỦA NGƯỜI VIÊT Ở HẢI NGOẠI
Hãy nhìn vào chính chúng ta để nói xem bản thân chúng ta có khả năng thay đổi hay không, bản thân các tổ chức đang tồn tại có khả năng cải cách hay không, và chúng ta có khả năng hình thành các tổ chức mới hay không…?”. Kết quả là không, các tổ chức được cho là “có tý” như liên minh thành lập đảng Việt Tân của Hoàng Cơ Minh (Mỹ), tổ chức Phục Hưng Việt Nam (PHVN) của Trần Văn Sơn, tức Trần Bình Nam (Mỹ), nhóm Việt Nam Tự Do (VNTD) của Đỗ Thông Minh, Ngô Chí Dũng (Nhật) hoạt động chống Nhà nước Cộng hòa xã hội Chủ nghĩa Việt Nam đều nhận được cái kết “tan rã”.
Hắn hô hào muốn “thành lập được một hoặc một số liên minh chính trị mạnh của người Việt ở hải ngoại, hoạt động được như ‘Liên minh quốc gia vì dân chủ’ của Miến Điện?”. Chúng ta biết rằng, các tổ chức phản động luôn có xu hướng liên kết để tạo ra một liên minh phản động chống lại Nhà nước ta, tuy nhiên những liên minh phản động này sẽ tất yếu tan rã bởi nó đi ngược lại so với lợi ích của cả dân tộc Việt Nam. Đó là chưa kể tới bản chất của các tổ chức phản động này là “dễ dàng hận thù, ganh ghét, chửi bới, vu khống nhau chỉ vì tranh giành một chức tước hữu danh vô thực, địa vị chủ tịch, phó chủ tịch… trong cộng đồng, tổ chức” như hắn nóiTóm lại, những vị dân chủ này chỉ vì chữ “tiền” sẽ sinh ra đấu đá, tổ chức phản động này muốn nuốt tổ chức phản động kia.
Hắn viết rất nhiều, tâm sự, cảm nghĩ rất nhiều, đưa ra nhiều lý lẽ minh chứng cho sự “loạn”, cho sự “tranh giành” như thừa nhận thực tế những tổ chức phản động này miệng rêu rao nhân nghĩa những bụng lại “vẩn đục”. Hoạt động của các tổ chức phản động, các đối tượng sẽ không mang lại kết quả gì, sẽ không làm ảnh hưởng tới truyền thống yêu nước, thương giống nòi của dân tộc ta. Hắn cũng biết đường nhận thức khi tự nhận ý tưởng của hắn “thật khó lòng trở thành hiện thực trong tình trạng hiện nay”.
Từ Huy ơi, Từ Huy nếu “y” cho rằng: “người Việt Nam, sau nhiều năm sống trong một môi trường tự do, dân chủ vẫn thiếu ý thức cộng đồng, lẫn tinh thần trách nhiệm, vẫn chưa trang bị được cho mình tinh thần tranh luận, biết lắng nghe” thì đó là sai lầm tệ hại về nhận thức. Người Việt ta ở nước ngoài là một bộ phận của dân tộc Việt Nam, họ được Đảng và Nhà nước ta quan tâm, đảm bảo các quyền lợi của công dân. Vậy thì tại sao, họ lại phải có trách nhiệm, ý thức cộng đồng để đi theo các tổ chức phản động, những liên minh gì đó gọi là vì dân chủ để chống lại Nhà nước Cộng hòa xã hội Chủ nghĩa Việt Nam chứ? Thật nực cười đấy. Nếu mà chỉ muốn danh vọng, chức tước ảo vọng, vì tiền mà đi ngược lại lợi ích dân tộc thì hãy dừng lại ngay, quay đầu là bờ.
Sẽ không thể thành lập được một liên minh chính trị phản động cho những đối tượng người việt lưu vong ở nước ngoài. Sẽ không có một thủ lĩnh phản động mà các vị dân chủ mong muốn. Tất cả chỉ là ảo vọng, là sự tự vỗ về nhau về một con đường sai trái mà các vị theo.
Tiếu Ngạo