2021/03/27

CẢNH GIÁC VỚI NHỮNG HÔ HÀO "TIN TƯỞNG TUYỆT ĐỐI VÀO ĐẢNG LÀ YÊU NƯỚC"!

Điện ảnh Trung Quốc mấy năm nay có bộ phim về một "Nịnh Thần" nổi tiếng nhất nước họ: Hòa Thân. Phải nói nhân vật này "nịnh" không ai sánh bằng, nịnh có trình độ, nịnh ra mặt... Triều đình nào có loại nịnh thần này nắm quyền thì chắc chắn sớm muộn sẽ sụp đổ. Bởi lẽ, nịnh thần - cốt lõi của nó là mưu lợi cho bản thân mà bất chấp sự tồn vong của Quốc gia, dân tộc.

Xu thế xu nịnh này cũng đang rất phổ biến ở nước ta, là họa hay không xin lạm bàn mấy ý:

Nước ta mấy năm nay cũng bắt đầu xuất hiện câu từ "Tuyệt đối tin tưởng vào Đảng và Nhà nước", có người còn lấy đó làm chuẩn mực chó việc đánh giá nhau "có yêu nước hay không?" nữa. Những tưởng câu nói này là chuẩn mực của Đảng viên, bởi Đảng viên là người chắc chắn phải "Tuyệt đối trung thành và tin tưởng, phục tùng không điều kiện vào Đảng", nhưng khi đem cái "Phản xạ có điều kiện" này gán với quần chúng thì hơi khiên cưỡng. Nhưng xin thưa, thực tế: nhân dân Việt Nam thực sự tin tưởng vào Đảng và Nhà nước, và niềm tin này là niềm tin "có điều kiện", "có kiểm chứng", "không mù quáng", đặc biệt là "không xu nịnh". 

Vì sao nói như vậy? 

Xin nêu mấy lý do sau:

Trước hết, Đảng lấy Chủ Nghĩa Mác - Lenin và tư tưởng Hồ Chí Minh làm nền tảng tư tưởng và định hướng nhằm bảo vệ dân tộc, xây dựng đất nước. Đó chính là lý tưởng lấy xã hội làm chủ, làm trung tâm của mọi quyền lợi, lấy lợi ích chung của Dân tộc - đất nước làm mục tiêu cho sự tồn tại của chính Đảng Cộng sản Việt Nam.

Với một Đảng như thế nhân dân nhất định ủng hộ, tin tưởng tuyệt đối vào sự lãnh đạo của Đảng!

Hai là: Đảng lấy việc phát huy truyền thống của dân tộc, tiếp thu tinh hoa trí tuệ của nhân loại để định hướng xây đất nước hướng đến một đất nước phát triển về mọi mặt đời sống xã hội, trở thành một quốc gia công nghiệp hiện đại mà vẫn mang đậm đà bản sắc văn hóa dân tộc. Đặc biệt, trong phát triển văn hóa luôn đề cao vai trò giao lưu hội nhập văn hóa nhưng không đề đồng hóa hay hòa tan với các nền văn hóa khác.

Với một Đảng như thế nhân dân nhất định ủng hộ, tin tưởng tuyệt đối vào sự lãnh đạo của Đảng!

Cuối cùng, với kinh nghiệm hơn 90 năm lãnh đạo chính trị, Đảng Cộng sản Việt Nam là đảng chính trị nắm vững quy luật khách quan nhất so với các hệ phái chính trị khác; là Đảng chính trị đề ra cương lĩnh chính trị dựa trên xu thế thời đại và thực tế đất nước chứ không a dua theo quyền lợi của bất kỳ tầng lớp nào trong xã hội.

Đó dĩ nhiên là đường lối đúng đắn, phù hợp với nguyện vọng nhân dân, nên vì lẽ đó mà: Với một Đảng như thế nhân dân nhất định ủng hộ, tin tưởng tuyệt đối vào sự lãnh đạo của Đảng!

Xưa nay vẫn thế, niềm tin phải luôn đi đôi với sự kiểm chứng thì niềm tin ấy mới: là niềm thật sự đáng tôn trọng. Những kẻ mở miệng thì "tin tuyệt đối vào Đảng" nhưng lại không có đóng góp xây dựng Đảng vững mạnh chính là "niềm tin sáo rỗng" và là "niềm tin giả dối". Bởi, để vững mạnh thì chính Đảng phải luôn chỉnh đốn, phải luôn tự đánh giá lại bản thân để tìm ra cái hay để phát huy và cái chưa hay để chỉnh sửa. Nếu ai ai cũng "tuyệt đối tin tưởng" thì xem chừng Đảng sẽ nguy lắm, vì không còn có sự vận động và đấu tranh trong Đảng, mà một "cơ thể" không có sự vận động và đấu tranh nữa là một "cơ thể chết".

Đảng Cộng sản Việt Nam tồn tại gần 100 năm nay chính là nhờ vào việc lấy lợi ích của nhân dân làm nhiệm vụ của mình. Bởi Đảng biết lắng nghe nhân dân nên nhân dân nhất định ủng hộ, tin tưởng tuyệt đối vào sự lãnh đạo của Đảng. Do đó, chủ trương của Đảng hay chính sách của Nhà nước luôn được sự ủng hộ của nhân dân thông qua việc nhân dân tham gia đóng góp xây dựng Chủ trương hay chính sách đó. 

Nhất là trong một thể chế một Đảng lãnh đạo, việc không chấp nhận lắng nghe quan điểm của bất kỳ thành phần nào của dân tộc, dù với bất kỳ lý do nào đi nữa thì cũng khó thuyết phục, từ đó dẫn đến chống đối - cách mạng. Do vậy, việc quần chúng nhân dân tham gia vào đóng góp văn kiện của Đảng nhằm tham gia xây dựng Đảng và cũng là gián tiếp bảo vệ quyền lợi của nhân dân trước một bước là việc bình thường, là nguyên tắc của Đảng. 

Lẽ đó, ai coi việc một hay nhiều quần chúng nhân dân phản ứng lại một chủ trương của Đảng - Nhà nước là "chống đối" mới thật sự là chống phá Đảng. Vì chính là đã vu khống Đảng: không lắng nghe dân, là độc tài nên xem góp ý - phản ứng - phản đối chủ trương của Đảng là "chống đối".

Việc quần chúng phản ứng hay phản đối với Chủ trương của Đảng chính là khi họ thấy quyền lợi chính đáng của cá nhân họ hay lợi ích quốc gia, dân tộc và của của chính Đảng bị tổn hại. Những lý do đó đều là mục đích và nhiệm vụ của Đảng, thì lẽ dĩ nhiên đến lượt mình Đảng sẽ lắng nghe và xử lý các vấn đề dựa trên cơ sở lợi ích của cộng đồng, dân tộc, đất nước.

Những quan điểm sai trái quy chụp sự tham gia của quần chúng vào việc xây dựng Đảng và chính quyền là "chống Đảng" hay "chống nhà nước" là quan điểm sai trái có hại cho Đảng và Nhà nước. Những quan điểm sai trái đó từ trước đến nay là cơ sở dẫn dắt đánh phá chế độ ta, nó vừa có vẻ bề ngoài NỊNH Đảng nhưng thực chất là chất dẫn làm mất uy tín của Đảng và Nhà nước trong hoạt động xây dựng nền dân chủ XHCN hiện nay.

Cần nhận diện rõ kẻ chống phá chế độ để đấu tranh phản bác chúng trước công luận, phải tỉnh táo trước các mĩ từ mị dân, dân túy - nói lấy lòng dân, nịnh Đảng bởi đó có thể là viên đạn bọc đường đang "diễn biến" chúng ta thành công cụ chống phá chế độ của chúng.


Trở lại câu chuyện Hòa Thân bên Trung Quốc: 

Tương truyền, có lần Càn Long hỏi Hoà Thân: “Khanh là trung thần hay gian thần”.

Hoà Thân đáp: “Thần không phải trung thần, cũng không phải gian thần. Thần là nịnh thần”.

Vua Càn Long hỏi tại sao, Hoà Thân lại tiếp tục đáp: “Trung thần rồi cũng sẽ bị giết. Gian thần càng bị giết. Chỉ có nịnh thần là sống lâu nhất!”.

Khi về già, Càn Long rất mực sủng ái Đôn phi. Vị phi tần này càng được nước, trở nên ngang ngược, thường xuyên đánh mắng người hầu. Có lần, Đôn phi vì một chuyện nhỏ mà đánh chết cung nữ. Càn Long biết chuyện đã vô cùng tức giận, định phế truất nàng. Đôn phi vội tìm đến cầu cứu Hòa Thân.

Vốn hiểu tính Hoàng đế vị quan họ Hòa biết Càn Long chỉ tức giận nhất thời, liền lấy lý do Thập công chúa còn nhỏ, cần mẹ chăm sóc để khuyên nhà vua bớt giận. Nhờ câu nói ấy, Hoàng đế chỉ giáng Đôn phi xuống làm tần. Sau này, khi đã lấy lại được sự sủng ái, Đôn phi đồng ý cho con trai Hoà Thân là Phong Thân Ân Đức kết hôn với người con gái thứ mười rất được yêu quý của Càn Long là công chúa Cố Luân Hòa Hiếu. Thông qua cuộc hôn nhân với hoàng tộc, địa vị của gia tộc họ Hòa thời bấy giờ càng trở nên vững chắc.

Vào những năm cuối đời, Càn Long càng ngày càng không thích nghe những lời trung thần, thích đao to búa lớn, khoác lác khoe khoang là thập toàn lão gia, cho rằng mình có thể sánh ngang với tổ phụ Khang Hy. Hòa Thân thì hàng ngày vẫn dùng những lời đó để mê hoặc Càn Long, luôn luôn làm cho Càn Long hả hê sung sướng.

Tuy nhiên, khi Càn Long vừa mới băng hà chưa đầy nửa tháng thì Hòa Thân bị hoàng đế Gia Khánh vừa kế vị ban cho cái chết, kết thúc một cuộc đời huyền thoại.


ÂN XÁ QUỐC TẾ VÀ CHUYỆN THI HÀNH ÁN ĐỐI VỚI NGUYỄN VĂN ĐỨC ĐỘ

 Ngày 23/3 vừa qua, Tổ chức Ân Xá Quốc tế (Amnesty International) lại đưa ra cái gọi là thông cáo kêu gọi Chính phủ Việt Nam phải ngưng tra tấn và ngược đãi đối với nhà hoạt động chính trị Nguyễn Văn Đức Độ, đồng thời lặp lại yêu cầu trả tự do ngay lập tức và vô điều kiện đối với ông. “ra thông báo vô căn cứ” và “trả tự do vô điều kiện” vẫn là những cụm từ mà tổ chức phi chính phủ này thường xuyên sử dụng trong những năm gần đây để can thiệp vào công việc nội bộ của nước ta. 

ÂN XÁ QUỐC TẾ VÀ CHUYỆN THI HÀNH ÁN ĐỐI VỚI NGUYỄN VĂN ĐỨC ĐỘ

Nguyễn Văn Đức Độ hiện đang làm phạm nhân chấp hành 11 năm tù tại trại giam Xuân Lộc, tỉnh Đồng Nai, theo tội danh “Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân”. Tình trạng sức khỏe của phạm nhân vẫn ổn định, chế độ tạm giam được thực hiện theo đúng quy định của pháp luật, không có vấn đề phân biệt đối xử giữa các phạm nhân với nhau.

Trái ngược với sự thật, các hội nhóm dân chủ và các tổ chức phi chính phủ không ngừng phát tán thông tin sai lệch liên quan đến quá trình cải tạo, giáo dục của phạm nhân này tại trại tạm giam, chẳng hạn như việc phạm nhân thường xuyên bị đánh đập, bị biệt giam hay chịu nhiều sự đối xử khắc nghiệt khác. Tất nhiên là bằng chứng để khẳng định những thông tin này không hề được bọn chúng tung ra, thậm chí lập lờ bỏ qua.

Nếu mọi thứ phơi bày trắng đen rõ ràng thì chắc chắn kết quả là đám dân chủ lẫn cái tổ chức phi pháp Ân xá quốc tế sẽ không biết giấu mặt vào đâu bởi sự hèn hạ, trơ trẽn bịa đặt thông tin nhằm giải cứu đồng bọn ở trại giam. Có vẻ như đã là chó thì cắn người là bản năng, dù có cho ăn uống tốt như nào cũng không thể xóa bỏ bản năng đó. Những kẻ dân chủ rởm này từ lâu đã nguyện làm chó cho các thế lực tư bản nên dù Việt Nam có đối xử tốt như nào thì chúng vẫn một mực chống phá chúng ta điên cuồng. Chính vì vậy, trại giam mặc dù luôn chấp hành nghiêm chỉnh quy định của pháp luật nhưng vẫn không thể chặn được cái mõm tuyên truyền thông tin xấu độc từ đám dân chủ này.

Ân xá quốc tế là một tổ chức phi chính phủ quốc tế được thành lập với mục tiêu bảo vệ quyền con người, ngoài ra, tổ chức này còn can thiệp nhằm giải thoát các tù nhân chính trị, bãi bỏ hình phạt tử hình được quy định trong luật hình sự nhiều quốc gia. Tuy nhiên, tổ chức Ân xá quốc tế lại đang hoạt động mờ ám, câu kết với các tổ chức, các đối tượng xấu, được sự hậu thuẫn của giới tư bản châu Âu và Mỹ nên ngôn cuồng đưa ra nhiều nhận xét sai lầm về tình hình nhiều nước, can thiệp vào công việc nội bộ của nhiều quốc gia.

Hành động lần này của Ân xá quốc tế chẳng qua cũng chỉ là hình thức khua chuông gõ mõ chứ chẳng có ý nghĩa lẫn kết quả gì. Cũng giống như những thông báo trước đây của tổ chức này, nó sẽ không có giá trị gì tác động đến quá trình thi hành án đối với Nguyễn Văn Đức Độ.

Công Lý

MUAMMAR GADDAFI ĐÃ CAI TRỊ ĐỘC TÀI VÀ ĐÀN ÁP NGƯỜI DÂN LYBIA NHƯ THẾ NÀO


Linh Nguyễn

Muammar al-Gaddafi

Sau đây là một danh sách các hành động tàn bạo mà người dân Libya đã chịu đựng trong bốn thập kỷ cai trị của Gaddfi.
1. Việc xài điện gia dụng được miễn phí.
2. Nước dùng cho sinh hoạt cũng miễn phí.
3. Giá 1 lít xăng chỉ bằng 0,08 euro.
4. Giá sinh hoạt ở Libya rẻ hơn ở Pháp. Tại Pháp, ½ ổ bánh mì giá 0,40 euro còn tại Libya chỉ có 0,11 euro.
5. Công dân không phải đóng thuế nên cũng không có thuế giá trị gia tăng (VAT).
6. Các ngân hàng cho vay không lấy lãi.
7. Libya là nước mắc nợ nước ngoài ít nhất. Nợ công chỉ chiếm 3,3% tổng sản phẩm nội địa (GDP). Ở Pháp là 84,5%; ở Hoa Kỳ là 88,9% còn ở Nhật là 225,8%.
8. Mua xe hơi sẽ được nhà nước hỗ trợ 50% giá.
9. Mọi sinh viên đi du học nước ngoài được nhà nước cấp học bổng hàng tháng là 627,11 euro.
10. Mỗi sinh viên tốt nghiệp không có việc làm được hưởng lương tháng trung bình của ngành, nghề mình đã học.
11. Mỗi cặp vợ chồng mới cưới được nhà nước trả tiền mua nhà.
12. Mỗi gia đình có thể trình sổ gia đình để nhận 300 euro mỗi tháng nếu có đông người.
13. Có những cơ sở gọi là jamaiya, tại đó người ta bán thực phẩm theo sổ gia đình bằng ½ giá bình thường cho những gia đình đông người.
14. Bất cứ nhân viên công vụ nào phải đi công tác xuyên Libya đều được nhà nước cấp xe và chỗ ở.
15. Trong công vụ, nếu nhân viên nghỉ một, hai ngày thì không bị trừ lương mà cũng không cần giấy chứng bệnh.
16. Mọi công dân nam, nữ không có nhà ở đều có thể ghi tên tại một cơ quan nhà nước để được cấp mà không phải trả tiền trước. Quyền được có nhà ở là quyền cơ bản tại Libya. Căn nhà (chỗ ở) phải thuộc quyền sở hữu của người đang ở.
17. Mọi công dân cần sửa chữa nhà cửa có thể đăng ký tại một cơ quan nhà nước và những công việc đó sẽ được các xí nghiệp công trình công cộng do nhà nước chỉ định thực hiện miễn phí.
18. Quyền bình đẳng nam nữ được đề cao và phụ nữ có thể đảm đang những chức vụ quan trọng.
19. Mỗi công dân nam nữ đều có thể tích cực tham gia hoạt động chính trị và quản lý công việc chung ở các cấp địa phương, vùng và quốc gia, trong khuôn khổ một hệ thống dân chủ trực tiếp (từ các Đại hội nhân dân cơ sở thường trực đến Đại hội nhân dân toàn quốc mỗi năm họp một lần): với 3,5 triệu công dân thành niên. Có 600.000 người tích cực tham gia hoạt động chính trị.
20. Libya là quốc gia có trữ lượng dầu mỏ cao nhất Châu Phi và đứng hàng thứ hai về sản xuất dầu thô ở lục địa này. Tiền bán dầu sẽ trả một phần trực tiếp vào tài khoản từng công dân Libya.
21. Một người mẹ sau khi sinh được nhận ngay 5000 USD hỗ trợ.
22. Chăm sóc y tế được miễn phí. Các bệnh viện được trang bị siêu tốt, đến nỗi nhiều cơ sở y tế của Phương Tây cũng phải ganh tị. Những ai bị bệnh không chữa trong nước được có thể ra nước ngòai chữa, nhà nước trả 2300 USD cho mỗi tháng chữa bệnh cho tiền nhà, tiền đi lại.
23. Giáo dục miễn phí. Trước khi Gadafi lên nắm quyền chỉ có 25% dân biết đọc và biết viết, sau khi ông lên nắm quyền là 83%. 25% người dân Lybia tốt nghiệp đại học.
24. Các thực phẩm cơ bản đều được bán với giá trợ cấp (như 1 kg bột nhào mua từ nhà sản xuất của Tunisia với giá 1 euro thì nhà nước bán lại cho người dân Libya với giá 0,50 euro).
25. Libya nhiệt tình tham gia đóng góp cho sự phát triển của Châu Phi, cho nền độc lập của lục địa này đối với Phương Tây và đối với hệ thống tiền tệ chuyên chế của nó. Đã có 60 tỉ USD của Nhà nước Libya được đầu tư vào 25 quốc gia Châu Phi và đem lại việc làm cho hàng triệu người Châu Phi.
26. Quỹ đầu tư quốc gia (SWF) của Libya đứng hàng thứ 7 thế giới.
27. Kế hoạch làm đường dẫn nước ngọt cho người dân Lybia và phát triển nông nghiệp có quy mô lớn nhất thế giới.

Rất may là NATO và phiến quân đã giải phóng người dân Libya khỏi những điều bất hạnh này.

2021/03/26

CỞI ÁO RA TA "CHƠI GIANG HỒ"

Lúc nãy xem watch video facebook có cái phim “Như lai thần chưởng”, xem mà mắc cười...

Đối tượng lên Thiếu Lâm tự “tỉ thí võ công” bị kungfu Thiếu Lâm đánh cho sắp mặt, thấy chơi hổng lại nên quăng lụ đạn làm cho “tăng nhân Thiếu Lâm” thương vong vô kể...
Nhìn vào diễn biến “đấu chiến” trên mạng xã hội Facebook của Việt Nam ta giờ cũng chả khác mấy.
Điều đáng nói là người ta khi không thể dùng cái tư cách vốn dĩ là “nồi cơm” của mình, là “danh dự” của mình để “ăn hiếp” người khác thì lại miễn cưỡng dùng cái “thân phận thấp hèn” để hơn thua với giang hồ.
Trong status dưới đây (ảnh) của anh Đại tá - nhà báo Nguyễn Văn Minh tôi rất ưng ý nội dung đầu phê phán việc Page - Group Facebook quyên góp từ thiện hay vờ vì mục đích “yêu nước” nào đó. Chỉ thật tiếc là đoạn cuối thì anh này lại để cái câu chốt hết sức ngớ ngẩn: “đây là Facebook cá nhân, ko liên quan đến ngành tuyên giáo hay nơi tôi công tác...”


Anh ta quên mất bản thân là Đảng viên nên phải nói và làm theo nghị quyết của Đảng, là sĩ quan quân đội thì phải nói và làm theo tổ chức của mình.
Tất cả là tính nguyên tắc.
Muốn nói gì thì nói, nói quan điểm cá nhân trên không gian mạng thì khác gì một người vô kỷ luật, không có lãnh đạo, không tuân theo nguyên tắc Đảng!
Một cán bộ, Đảng viên thì phải chuẩn mực trước quần chúng nhân dân. Đâu phải muốn côn đồ thì “cởi đồ” ra như vậy... làm vậy người ta cười cho. Chưa kể là hành vi như vậy chẳng khác là làm ảnh hưởng đến uy tín và danh dự của Đảng viên nói chung.
Nguyên tắc của Đảng là yếu tố quyết định sức mạnh của Đảng. Đây cũng là nguyên tắc cơ bản nhất để xây dựng Đảng cộng sản trở thành một tổ chức chiến đấu chặt chẽ, vừa phát huy sức mạnh của mỗi người vừa phát huy sức mạnh của cả tổ chức Đảng.
Tôi đang nói đến Nguyên tắc tập trung dân chủ của Đảng!
Chủ tịch Hồ Chí Minh cho rằng: vấn đề tập trung có nghĩa là thiểu số phải phục tùng đa số, cấp dưới phải phục tùng cấp trên, tất cả các đảng viên phải chấp hành vô điều kiện nghị quyết của Đảng. Vậy thì lý do gì một Đảng viên - Đại tá quân đội lại từ bỏ thân phận “cán bộ - Đảng viên” của mình để phát biểu “quan điểm cá nhân” rằng “đây là Facebook cá nhân, ko liên quan đến ngành tuyên giáo hay nơi tôi công tác...”???
Vậy vị Đại tá - Đảng viên - Nhà báo này lên mạng xã hội thì không còn là Đảng viên, không còn là Đại tá hay nhà báo nữa à? Hay những gì anh ta đăng tải trên mạng xã hội đều là quan điểm cá nhân hết sao?

Chủ tịch Hồ Chí Minh dạy:
“Cá nhân phải phục tùng tổ chức; số ít phải phục tùng số nhiều; cấp dưới phải phục tùng cấp trên; các địa phương phải phục tùng Trung ương. Đảng tuy đông người nhưng tiến hành chỉ như 1 người”.
Nay anh này lên mạng thì không còn thừa nhận tính “phục tùng” nữa thì tổ chức hay cấp trên đã đâu còn là lãnh đạo anh ta vì anh ta đã nói rất rõ “đây là Facebook cá nhân, ko liên quan đến ngành tuyên giáo hay nơi tôi công tác...”
Có lẽ anh ta cũng sợ ngành tuyên giáo hay cơ quan anh ta công tác không ủng hộ anh ta nên đánh bài chuồn... nhưng làm báo mà lẩn như lươn vậy thì hèn lắm, quân nhân mà phi chính trị - mất tính nguyên tắc lãnh đạo của Đảng như thế thì khác nào...
Hôm trước báo QĐND vừa phê phán những người dùng “sản phẩm” của báo để câu view kiếm tiền... nhiều người vì vậy mà cũng tuyên bố “không thèm lấy “sản phẩm” của báo này tuyên truyền nữa!
Mất quan điểm toàn diện!
Xem ra còn thua cả cái “giang hồ” trên phim kiếm hiệp Trung Quốc...

P/s: Con người là tổng hoà của các mối quan hệ xã hội. Anh chơi với ai thì tôi biết anh là ai rồi... chơi “giang hồ” vậy thì ai chơi lại chứ...



Luật sư Lê Luân: các nhà hoạt động dân chủ nghĩ mình thượng đẳng

• Loa Phường 



Mới đây, luật sư Lê Luân, người từng bào chữa cho nhiều “nhà chống Cộng”, đã viết một status làm nhức mắt giới chống Cộng. Ông Luân nhận xét rằng giới “hoạt động dân chủ” đã trở thành một lực lượng xa cách người dân, tự cho mình là thượng đẳng, tinh hoa, đức độ hơn đa phần dân chúng. Mời các bạn đọc nguyên văn nhận định của Lê Luân:
“Có vài điểm mù rất lớn đối với một số nhà hoạt động dân chủ mà họ cần phải nhận ra để cải thiện tình hình.
Điểm mù đầu tiên, là điểm mù về sự khẳng định vị trí của họ. Họ thường xem mình thượng đẳng/tinh hoa (bao gồm cả đạo đức) hơn đa phần dân chúng và cuối cùng đẩy họ tách khỏi sự gần gũi với những người dân. Không có cách mạng nào là không gắn với quần chúng đi liền với thực tiễn đời sống. Chỉ khi có các sự kiện nào đó phát sinh họ mới “viết bài/bình luận” để làm dữ liệu dân chủ cho mình thay vì tham gia/can dự vào sự kiện đó một cách thực chất cùng những người là đối tượng chịu tác động chính trị khác.
Điểm mù thứ hai, là họ xa rời quần chúng và từ đó là đời sống thực tế. Không ai có thể liên kết hoặc đưa những vấn đề về dân chủ vào trong đời sống của mọi người. Những người dân, kể cả oan khuất, vẫn gần như lạc loài và hy vọng vào thể chế đã gây ra các bất công cho chính họ. Nên khi xong việc họ lại trở về đời sống bình thường chứ không nghĩ tới các vấn đề về dân chủ, nhân quyền, luật pháp hay công lý. Tại sao người ta tìm tới Chấn Hưng Tivi thay vì các trang/nhóm dân chủ? Vì ở cái “đài truyền hình tự phong” đó nói lên được tiếng nói của người dân từ chính các sự vụ của họ chứ không phải nội dung dân chủ phức tạp nào.
Điểm mù thứ ba, xuất phát từ hai điểm mù trên và cũng là hệ quả quan trọng, những người dân chủ thay vì giải quyết các bất đồng do khác biệt để đạt tới cái chung ổn thoả hoặc khả dĩ, họ tấn công vào các khác biệt đó một cách không chút nào cân nhắc. Vì thế, các mối bất hoà trở thành sự chia rẽ không thể khắc phục được. Nhìn vào cuọpc bầu cử Hoa Kỳ vừa qua để rõ về sự đứt gãy trong các thành phần, giai tầng giữa xã hội bình dân và nhóm những người dân chủ là dữ dội tới mức nào.
Điểm mù thứ tư, những nhà dân chủ, xuất phát từ nguyên cớ điểm mù đầu tiên, họ rất bảo thủ và gần như không thể lắng nghe được những người khác. Thậm chí họ không phân biệt được việc đánh giá quan điểm chính trị và việc mục kích cá nhân là hai việc hoàn toàn khác nhau. Họ cho rằng những gì người khác nói là vớ vẩn và hoàn toàn nông cạn, vô bổ. Trong khi đó, cộng đồng những người hướng đến dân chủ bao gồm và không hạn chế tất cả những biểu dạng của cảm xúc và các việc bày tỏ quan điểm, ở mọi trình độ của nhận thức. Họ cho rằng bản thân họ là “cái gì đó chính thống và hàn lâm”. Còn lại những quan điểm khác đều là “bình dân học vụ hoặc không có tính kinh viện/học thuật” nên chẳng có giá trị gì. Học thuật là cái gì nếu không là các vấn đề đời sống trước mắt người dân?
Công cuộc dân chủ, không phải là để tự làm cho bản thân mình trở nên thượng đẳng hay vượt trội lên, mà là cải thiện cộng đồng mà mình sống chung để cùng làm cho đời sống của nhau tốt hơn. Nếu không thể đi vào đời sống thực tế thì tất cả chỉ là trên giấy và các dự án về dân chủ cũng chỉ đều đưa đến những hoạch định ngắn hạn mà không có kết quả gì.”
- Hết trích -

Nếu mô tả của Lê Luân không quá xa sự thật, thì rõ ràng giới “hoạt động dân chủ” không phải là một lực lượng “dân chủ”. Họ chỉ là một lực lượng muốn giành quyền lực bằng cách lật đổ chế độ hiện tại, thông qua việc kích động dân chúng và mượn tay ngoại quốc. Trong thâm tâm, họ không nghĩ rằng mình bình đẳng với dân chúng, cũng không nghĩ mình bình đẳng với nhau. Nhưng tại sao họ lại từ bỏ lý tưởng “dân chủ” để đi đến bước đường này?
Một trong những lý do là họ vừa không có, vừa không biết chủ động thiết lập, những tình thế và tổ chức có tác dụng đảm bảo bình đẳng.
Về mặt tình thế, thường thì các dòng tiền từ nước ngoài chỉ chảy vào túi một vài nhóm chống Cộng như Việt Tân và VOICE, các nhóm này có trách nhiệm phân phối tiền cho các nhóm nhỏ hơn, và quá trình này tự tạo ra tình trạng tập trung quyền lực.
Về mặt tổ chức, tuyệt đại đa số các nhóm chống Cộng chọn lãnh đạo dựa trên uy tín thay vì bầu cử, và cách sinh hoạt này khiến cho lý tưởng dân chủ chỉ tồn tại trên giấy.
Về mặt tâm lý, khi các nhà chống Cộng bị cô lập khỏi xã hội, họ dễ sa vào khuynh hướng ái kỷ, theo đó họ tự thỏa mãn bằng cách tự yêu mình. Do chủ yếu sinh hoạt trên mạng xã hội, họ bị các thuật toán của Facebook mớm cho toàn các thông tin thuộc cùng quan điểm chính trị. Tình trạng này khiến họ trở nên ảo tưởng sức mạnh, và ngày càng xa cách với đa phần dân chúng. Ngoài ra, do họ gán sự thượng đẳng cho hệ giá trị của phương Tây, họ cũng nghĩ mình thượng đẳng khi đi lan truyền hệ giá trị đó.
Theo cách này, các nhà chống Cộng đang tự nhốt mình, và giúp Chính phủ đỡ phải xử lý họ. Tất nhiên, luật sư Lê Luân cũng không phải là một ngoại lệ.
Dù góc nhìn của ông Luân còn nhiều hạn chế từ nhãn quan, nhưng ít nhất cho thấy bản thân ông ta nhận ra sự yếu kém của đồng đội và bất mãn, thất vọng.
Hài thay, trong làng zân chủ hầu hết đều đã có trend “tự phê” nhiều năm qua, chỉ là ông Luân thuộc diện hiểu chậm, nhận ra bản chất vấn đề trễ hơn nhiều gạo cội zân chủ khác mà thôi.


2019/07/28

VỤ CẨU XE Ở CÁT LÁI

Ong Bắp Cày

Bàn nhẹ về vụ anh Mẹc 5 tỉ bị anh em CSGT Cát Lái cẩu xe.

Vụ này tôi ưng anh em CSGT Cát Lái xử lý đúng luật. Tôi chỉ ngạc nhiên khi thấy các anh nhũn nhặn, nhẫn nhịn được lâu thế.

Đại khái, 2 anh cưỡi con Mẹc hơn 5 tỉ ông cụ phạm lỗi dừng đỗ sai quy định trên Xa Lộ Hà Nội, cản trở giao thông của muôn dân tận 2 tiếng lận. 

Khi thấy CSGT xuất hiện, anh lái xuống xe, chuồn thẳng. Anh tóc ngắn còn lại quyết tâm bám trụ, một tấc không đi, một ly không dời, ngồi ì trên xe. Anh dùng môn khẩu chiến và quyết đéo xuống xe cho dù CSGT van vỉ cạn lời. Lý do anh đưa ra là xe của anh đắt tiền, trong xe có nhiều tiền và tài sản. Hehe, anh nói: "Cái xe của anh nó là 5 tỷ 2... Tài sản của anh một đống đây, em bảo anh xuống xe anh xuống làm sao được". Anh này cũng đéo chịu xuất trình giấy tờ và nói "Anh theo các em cẩu về cơ quan công an. Nhưng trên xe có người là các em không cẩu được". 

Anh em muốn xem lại clip để đối chứng, xin mời theo Thùy Link:


Nghe anh lý luận mà tôi buồn nôn các anh chị ạ. Tổ sư bố nhà anh, có ngu thì ngu vừa phải thôi, cho chó dái lợn hoang nó ngu cùng với chứ. 

Tôi đéo phải luật sư nhưng với bằng lớp 12 trường làng vẫn hiểu anh em Cát Lái đã quyết định có tình có lý. Nhưng đám bút nô vẫn cố tình bẻ cong ngòi bút đặt anh em CSGT vào tình thế chịu áp lực. Đám giẻ rách hỏi, Cẩu xe đúng không?

Tôi trả lời, quá đúng luôn. Nói có sách, mách có chứng anh em mới phục, có phỏng?

Những lỗi vi phạm giao thông bị cảnh sát tạm giữ phương tiện được quy định tại Điều 78, Nghị định 46/2016/NĐ-CP quy định xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực giao thông đường bộ và đường sắt. Theo đó, người có thẩm quyền xử phạt được phép tạm giữ phương tiện đến 7 ngày trước khi ra quyết định xử phạt đối với những hành vi vi phạm. 

Theo Nghị định 46, anh em sẽ bị tạm giữ phương tiện khi chơi ma túy; khi nồng độ cồn trong máu trong hơi thở vượt ngưỡng; khi chạy quá tốc độ, lạng lách đánh võng; không chấp hành hiệu lệnh, yêu cầu kiểm tra của CSGT; gây tai nạn giao thông. Tất nhiên anh em cũng sẽ bị tạm giữ phương tiện khi không xuất trình được giấy tờ đi kèm, hoặc đi vào đường cấm, hoặc xe không đảm bảo an toàn hoặc dùng các thủ đoạn khác để trốn tránh việc phát hiện xe chở quá tải, quá khổ... Với các trường hợp trên cảnh sát được quyền áp dụng biện pháp tạm giữ phương tiện bằng cách cẩu ô tô đỗ sai quy định khi chủ xe vắng mặt hoặc không chịu xuất trình giấy tờ, hoặc có hành vi chống người thi hành công vụ. 

Mời anh em đọc Nghị định số 46/2016/NĐ-CP:


Trên là Nghị định và bây giờ tôi dẫn Luật xử lý vi phạm hành chính năm 2012.

Khoản 3 Điều 119 Luật xử lý vi phạm hành chính năm 2012 quy định "Trong trường hợp cần ngăn chặn kịp thời vi phạm hành chính hoặc để bảo đảm việc xử lý vi phạm hành chính, người có thẩm quyền có thể áp dụng" biện pháp "Tạm giữ tang vật, phương tiện vi phạm hành chính, giấy phép, chứng chỉ hành nghề".

Khoản 1 Điều 125 Luật xử lý vi phạm hành chính năm 2012 viết: "việc tạm giữ tang vật, phương tiện, giấy phép, chứng chỉ hành nghề theo thủ tục hành chính chỉ được áp dụng trong trường hợp thật cần thiết". Tóm tắt là để xác minh tình tiết mà nếu không tạm giữ thì không có căn cứ ra quyết định xử phạt; để ngăn chặn ngay hành vi vi phạm hành chính mà nếu không tạm giữ thì sẽ gây hậu quả nghiêm trọng và để bảo đảm thi hành được quyết định xử phạt .

Mời anh em đọc Luật xử lý vi phạm hành chính năm 2012:


Sau khi đọc điều luật mà tôi trích dẫn, anh em sẽ đối chiếu với hành vi của anh khoe tiền cưỡi Mẹc và thấy anh em CSGT Cát Lái làm đúng luật.

2019/07/27

Tổng thống Mỹ gặp gỡ các linh mục chống đối của Việt Nam: vẫn là chiêu cũ dùng lại

Con đường phía trước

Cùng với vấn đề “dân chủ”, “nhân quyền”, “dân tộc”, tôn giáo là vấn đề mà Mỹ và nhiều nước phương Tây lợi dụng để tạo sự chống phá đa diện nhằm vào Đảng và chế độ ta. Mới đây, trong ba ngày 16, 17 và 18/7/2019 tại thủ đô Washington, DC,  Tổng thống Hoa Kỳ đã tiếp xúc với nhiều “nhà hoạt động tôn giáo” ở nhiều nước khác nhau, trong đó có 02 tu sĩ được cho là thuộc giáo hội “bị bách hại” tại Việt Nam tên là A Ga và Lương Xuân Dương. Việc gặp gỡ 2 tu sĩ trên trong bối cảnh phong trào chống phá của các đối tượng chống đối, trong đó có vấn đề tôn giáo ở trong nước đang nguội lạnh, không có gì ngoài mục đích “tiếp sức”, cổ vũ đám trong nước tiếp tục hoạt động chống phá ở trong nước.
Tổng thống Mỹ gặp gỡ 2 mục sư A Ga và Lương Xuân Dương

Như được “mở tấm lòng”, khi gặp gỡ Tổng thống Mỹ Donald Trum, 2 vị mục sư trên đã ra sức xuyên tạc chủ trương, đường lối và tình hình tôn giáo và dân chủ nhân quyền ở trong nước. Mục sư đạo Tin Lành ở Tây Nguyên là A Ga đã nói rằng: “Tôi có nguyện vọng là trong tương lai gần chính quyền Việt Nam không nên dối trá, phải có chính sách thay đổi để cho người dân, đặc biệt đồng bào ở Tây Nguyên, có quyền tự do tôn giáo. Khi có tự do tôn giáo rồi thì họ không bao giờ phải chạy trốn qua Thái Lan mà họ rất đau khổ. Hy vọng chính phủ Việt Nam không thể che dấu được nữa”. Còn đạo hữu Lương Xuân Dương khi trao đổi với đài RFA thì lớn tiếng vu cáo: “Nhà cầm quyền Việt Nam đã hứa rất nhiều lần nhưng không thực hiện. Tôi mong muốn ngành lập pháp Hoa kỳ tác động lên ngành hành pháp để đưa Việt Nam vào lại danh sách các nước cần quan tâm đặc biệt về tự do tôn giáo (CPC), buộc Việt Nam phải tôn trọng những điều mà chính họ đã cam kết”.

Người tự xưng là “cựu tù nhân lương tâm” và đến từ bang Texas còn cho biết, đến tham dự Ngày vận động cho Việt Nam với ba mục tiêu: thứ nhất là vận động các dân biểu và nghị sĩ của Quốc hội Hoa Kỳ làm việc với chính quyền Việt Nam về những vi phạm của chính quyền Việt Nam đối với quyền tự do tôn giáo đạo Cao Đài cũng như các tôn giáo khác như Phật Giáo, Hòa Hảo, Công Giáo, Tin Lành…; thứ hai là từ chính sách độc tài, nhà cầm quyền Việt Nam bóp nghẹt tiếng nói những người yêu nước, yêu nhân quyền, tôn trọng quyền tự do tôn giáo, bắt giam họ một cách tùy tiện. Vị này bày tỏ mong muốn nói lên sự thật để các vị thuộc lập pháp, hành pháp Hoa Kỳ tác động lên chính quyền Việt Nam, buộc họ phải trả tự do cho các tù nhân lương tâm; thứ ba là chế tài những viên chức Việt Nam có liên quan đến tình trạng vi phạm nhân quyền trong nước. 

Những tiếng nói lạc lõng  xuyên tạc, không đúng sự thật về vấn đề tôn giáo ở Việt Nam trên có lẽ không lừa bịp được nhiều người, nếu ai đã từng đến hoặc theo dõi nhiều về Việt Nam thời gian vừa qua. Thực chất đó là những luận điệu lạc lõng, hại dân, hại nước, trò “lập lờ đánh lận con đen”, “đổ thêm dầu vào lửa” hòng đánh lừa dư luận, can thiệp vào tình hình tôn giáo ở Việt Nam, nhưng không che mắt được ai. Trong suốt chiều dài lịch sử, đặc biệt là trong những năm đổi mới, Việt Nam đã đạt được những thành tựu rất quan trọng trong thực hiện các chủ trương, chính sách về tôn giáo. Từ chỗ chỉ có ba tổ chức tôn giáo được công nhận trước đây là: Hội thánh Tin lành Việt Nam ( miền Bắc), Giáo hội Công giáo Việt Nam, Giáo hội Phật giáo Việt Nam, những năm qua Nhà nước Việt Nam đã lần lượt xem xét và công nhận về mặt tổ chức cho nhiều tôn giáo như: Ban đại diện Cộng đồng Hồi giáo, 10 Hội thánh Cao đài, Giáo hội Phật giáo Hòa hảo, Hội thánh Tin lành Việt Nam ( miền Nam), Ban đại diện Cộng đồng Hồi giáo tỉnh Kiên Giang… Trước năm 2006, ở Việt Nam có 16 tổ chức tôn giáo của 6 tôn giáo được Nhà nước công nhận tư cách pháp nhân hoạt động trong khuôn khổ pháp luật. Từ tháng 9 năm 2006 đến nay, Nhà nước Việt Nam đã cấp giấy chứng nhận đăng ký hoạt động và công nhận về mặt tổ chức cho 13 tổ chức tôn giáo. Đến nay, tại Việt Nam đã có 36 tổ chức, hệ phái tôn giáo, tổ chức tôn giáo và 01 Pháp môn tu hành được cấp giấy chứng nhận đăng ký hoạt động và công nhận.

Cuộc gặp gỡ vừa qua chỉ càng cho thấy sự lố bịch của đám kền kền đội lốt linh mục, luật sư và cho thấy rõ chính sách hai mặt với Việt Nam của Mỹ: vừa hợp tác với chúng ta, vừa cổ vũ, tiếp sức cho đám chống đối phá hoại tình hình an ninh trật tự ở trong nước, nhằm tạo áp lực với chính quyền Việt Nam nhằm đạt được những lợi ích của họ.

MỸ CHẲNG LÀ AI ĐỂ VIỆT NAM CẦN DỰA DẪM TRONG VIỆC BẢO VỆ BIỂN ĐÔNG

Thông tin nóng liên quan đến việc Trung Quốc gây hấn với Việt Nam trên biển Đông được đăng tải trên khắp các mặt báo những ngày vừa qua. Đó là vụ việc tàu thăm dò Haiyang Dizhi 8 với “sự hộ tống” của các tàu hải cảnh Trung Quốc trong 12 ngày đã thực hiện cuộc khảo sát địa chất tại khu vực bãi Tư chính thuộc vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam.
MỸ CHẲNG LÀ AI ĐỂ VIỆT NAM CẦN DỰA DẪM TRONG VIỆC BẢO VỆ BIỂN ĐÔNG
Sự việc đã thu hút sự quan tâm, chú ý không chỉ của dư luân trong nước, mà còn nhận được nhiều những phản hồi từ quốc tế, điển hình trong đó có Mỹ. Theo đó, người phát ngôn Bộ Ngoại giao Mỹ Morgan Octagus nói rằng: “Mỹ quan ngại trước thông tin Trung Quốc can thiệp vào hoạt động thăm dò khí đốt, dầu mỏ ở Biển Đông, trong đó có hoạt động của Việt Nam - quốc gia đã tiến hành thăm dò và khai thác ở đây lâu năm. Trung Quốc có hành vi gây hấn lặp đi lặp lại nhằm vào các cơ sở dầu khí ngoài khơi của nước tuyên bố chủ quyền khác trên Biển Đông là sự đe dọa an ninh năng lượng trong khu vực, gây ảnh hưởng tiêu cực đến thị trường năng lượng tự do và cởi mở ở Ấn Độ - Thái Bình Dương”.
Sau những phát ngôn được coi là trực tiếp ủng hộ Việt Nam, lên án Trung Quốc từ phía Mỹ đã có không ít anh hùng cào phím nhao nhao lên rằng phải bằng mọi giá tranh thủ sự ủng hộ của Mỹ để đối đầu Trung Quốc. Thậm chí đám cào phím này còn cuồng Mỹ đến mức sợ hãi động chạm đến từng sợi lông của anh chàng Mỹ này. Trong bài viết có tiêu đề “VTV đưa tin chống Mỹ trong khi Việt Nam đang cần sự ủng hộ từ Washington” được đăng trên trang tin phản động ở hải ngoại SBTN, đã nêu rằng, “Trong chương trình thời sự chính của ngày 23/7, vào phút 39, VTV1 nhắc lại sự kiện Hoa Kỳ ném bom Đài phát thanh Mễ Trì cách đây 47 năm và lên án vụ ném bom này”. Và điều này đã khiến cho đám dân chủ cuội nhảy cẫng lên lo sợ làm phật lòng Mỹ, vì chúng cho rằng Việt Nam đang trong lúc cầu khẩn Mỹ, đồng thời dân chủ cuội cũng tranh thủ phô trương những phát ngôn, nhận định ngu học của mình rằng “VTV không phục vụ lợi ích của Việt Nam và không muốn Hà Nội xích gần hơn Washington”, “truyền thông nhà nước, đặc biệt đài truyền hình trung ương thường xuyên đưa các sự kiện về chiến tranh Việt Nam, với nhiều bịa đặt về “sự độc ác” của quân đội Hoa Kỳ trong cuộc chiến”, và hài hước hơn, sự kết hợp giữa nỗi ám ảnh Trung Quốc cùng trí tưởng tưởng bay cao bay xa của mình, dân chủ cuội tố rằng “tình báo Trung Cộng đã cài người trong VTV”. Quả không hổ danh là những Ducanger chính hiệu, ở đâu thấy anh Mỹ là bâu vào bợ đít không biết nhục luôn. 
Còn về câu chuyện Mỹ lên tiếng ủng hộ, thậm chí còn có thông tin, tướng lĩnh quân đội của Mỹ tuyên bố sẵn sàng đưa hạm đội 7 đến trợ giúp, và việc Việt Nam có cần dựa vào Mỹ để bảo vệ biển đảo của mình hay không thì lại là hai câu chuyện hoàn toàn khác nhau.
Chính sách giải quyết các xung đột, đối đầu bằng con đường hòa bình, sử dụng các biện pháp ngoại giao là chính sách đúng đắn, văn minh và tiên tiến trong thời kỳ thế giới “phẳng” như hiện nay. Trung Quốc gây hấn trên vùng biển của Việt Nam, Việt Nam có cần cộng đồng quốc tế lên tiếng ủng hộ, đồng thời lên án Trung Quốc không? – Cần chứ. Chúng ta là những người đúng, và dĩ nhiên cần được bênh vực. Nhưng khụy lụy quốc gia khác giúp đỡ bảo vệ lãnh thổ của mình thì Việt Nam không cần nhé. Cần được quốc tế bênh vực, ủng hộ không có nghĩa là Việt Nam không có khả năng nội tại để tự giải quyết. Thực tế cho thấy, chúng ta vẫn đang làm rất tốt công việc bảo vệ lãnh thổ của mình. Chúng ta đang tích cực các biện pháp ngoại giao, gửi công hàm để phản đối, còn trên thực địa, đội quân của Trung Quốc cũng chỉ mò đến gây hấn và chấm hết.
Dù sao cũng phải cám ơn vì Mỹ lên tiếng ủng hộ và sự hào phóng muốn đưa hải quân đến “giúp”, nhưng thôi mời các anh cứ giữ lấy mà dùng, cứ nói thôi, đừng làm vì chúng tôi có đánh nhau đâu mà cần quân đội giúp đỡ. Rước các anh vào xong đến lúc lại tiễn các anh đi không được thì lại mệt. Hơn nữa, việc nào ra việc đấy. Lịch sử vẫn là lịch sử, chúng tôi ôn lại lịch sử không phải để khắc sâu hận thù mà là để dòng chảy lịch sử được thông suốt, để ghi nhớ về một quá khứ hào hùng đấu tranh để giành độc lập tự do./.
                                            AN THIÊN

NHỮNG PHIÊN TÒA VÀ BÀI HỌC CẢNH TỈNH

Đúc kết lại từ những sự việc xảy ra trong thời gian vừa qua: các cuộc biểu tình, gây rối chống phá Đảng, Nhà nước và kết quả là hàng chục đối tượng bị đưa ra xét xử trong các vụ án liên quan đến xâm phạm an ninh quốc gia, hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân, kích động, tụ tập đông người, gây rối trật tự công cộng. Các đối tượng bị đưa ra xét xử, có 13 người được xác định là thành viên của những tổ chức phản động lưu vong ở nước ngoài, như: “Chính phủ quốc gia Việt Nam lâm thời” và Việt Tân. 
Không chỉ chống phá trên không gian mạng, trên thực địa chúng đã có những hoạt động mang tính chất manh động như thực hiện các vụ khủng bố như vụ dùng bom xăng tấn công trụ sở Công an phường 12, quận Tân Bình, TP Hồ Chí Minh vào ngày 20-6-2018, hay vụ đốt kho xe vi phạm giao thông số 1 của Công an TP Biên Hòa, tỉnh Đồng Nai và đặt bom xăng ở sân bay Tân Sơn Nhất, quận Tân Bình, TP Hồ Chí Minh...
NHỮNG PHIÊN TÒA VÀ BÀI HỌC CẢNH TỈNH
Xâu chuỗi những hoạt động chống phá đất nước thời gian qua, chúng ta dễ dàng nhận ra, âm mưu kích động người dân tụ tập, biểu tình, tạo ra các điểm nóng rồi có thể thổi phồng thành xung đột, bạo loạn, có sử dụng vũ khí, tạo ra bạo lực là thủ đoạn thường thấy của các thế lực thù địch. Chúng ta thấy được bóng dáng của các cuộc cách mạng màu, cách mạng đường phố theo mô hình "Mùa xuân Ả Rập". Ý đồ đó được thể hiện rất rõ khi tròn một năm xảy ra các vụ việc biểu tình có bóng dáng bạo loạn ở Bình Thuận, TP Hồ Chí Minh, các thế lực thù địch gần đây công khai tuyên bố cái gọi là “kỷ niệm một năm cách mạng mùa hè”. Nhân sự kiện biểu tình quy mô lớn ở Hồng Kông (Trung Quốc) vừa qua, chúng tiếp tục hô hào kêu gọi các cuộc tổng biểu tình ở Việt Nam, áp dụng mô hình “cách mạng dù” ở Hồng Kông cho Việt Nam để nuôi dưỡng các đợt biểu tình “cách mạng mùa hè” trở thành thường xuyên, từ “tổng biểu tình” sẽ tạo ra cái gọi là “cách mạng tháng Tám lần thứ hai”.
Nhìn lại các vụ biểu tình, đập phá và những phiên tòa, chúng ta có thể liên hệ tới sự kiện năm nay đã đánh dấu 10 năm khởi phát cái gọi là "Mùa xuân Ả Rập". Những cuộc nổi dậy mà ban đầu phương Tây ca ngợi là "vì tự do và dân chủ" cuối cùng có kết cục trái ngược hoàn toàn: Thêm hỗn loạn, đất nước tan rã và sự nổi dậy của các nhóm Hồi giáo cực đoan. Nhiều nhà lãnh đạo mà phương Tây gọi là những "nhà độc tài" đã bị lật đổ, để rồi nhiều nhóm quyền lực mới còn độc tài và cực đoan hơn nổi lên, sẵn sàng chém giết lẫn nhau để giành quyền lực.
          Tại thời điểm này, trong mối quan hệ giữa các nước bề ngoài dường như là sự hợp tác cùng phát triển nhưng về bản chất bên trong luôn tồn tại sự đối kháng, đấu tranh. Đối với Việt Nam, các thế lực thù địch chưa bao giờ từ bỏ âm mưu muốn xóa bỏ chế độ, xóa bỏ Nhà nước, âm mưu của các thế lực thù địch là nuôi dưỡng một đội ngũ làm ngọn cờ rồi sử dụng chính lực lượng trong nước đó để thực hiện các âm mưu lật đổ, chiến lược “diễn biến hòa bình”, áp dụng các mô hình “chiến tranh không tiếng súng” nhằm đạt được mục đích của chúng đề ra. Âm mưu của các thế lực thù địch thì đã rõ ràng, cách thức chúng triển khai cũng không phải một lần được cảnh báo, do đó mọi người dân nên cảnh giác trước những luận điệu xuyên tạc, sự dụ dỗ vào các cuộc biểu tình với vỏ bọc dường như là chính đáng để rồi đẩy cuộc sống của mình, gia đình mình và cả cộng đồng của mình vào những khổ ải như một số quốc gia đã phải gánh chịu. chiến tranh đã lùi xa nhưng để có được ngày hôm nay bao nhiêu người đã ngã xuống đánh đổi bằng chính xương máu của mình do đó cần tỉnh táo đừng để một đất nước yên bình lại quay trở lại với những ngày tối tăm./.
LOXEBEN

Đám luật sư dân chủ thay nhau kêu khóc cho Trần Vũ Hải!

Con đường phía trước

Vụ việc vợ chồng luật sư dân chủ Trần Vũ Hải bị khởi tố về tội “Trốn thuế” gây chấn động làng luật sư, khiến cho nhiều anh luật sư dân chủ cùng hội cùng thuyền với Trần Vũ Hải toát mồ hôi hột. Trước nguy cơ cả lũ bị vạch trần, đám luật sư dân chủ liên tục lên mạng gào khóc cho Hải, thậm chí, còn gửi đơn kiến nghị để mong cơ quan chức năng xem xét. Cụ thể, mới đây, ngày 15/7/2019, 50 luật sư đã ký vào cái gọi là thư kiến nghị “bảo vệ quyền hành nghề hợp pháp” của luật sư Trần Vũ Hải. Bản kiến nghị gửi tới các lãnh đạo cấp cao của Đảng, Nhà nước như Tổng bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng, chủ tịch quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc, Bộ trưởng Bộ Công an Tô Lâm; nội dung là chỉ ra những điểm “nghi vấn bất thường” trong việc khởi tố và khám xét Văn phòng ông Trần Vũ Hải hồi đầu tháng 7 vừa qua. Đứng đầu vận động luật sư ký tên bản kiến nghị là luật sư Ngô Anh Tuấn. Và chắc chắn không thể thiếu được những cái tên luật sư ít tài lắm tật trong liên doanh hợp tác xã luật sư toàn thua như Hà Huy Sơn, Lê Văn Luân, Trần Thu Nam, Nguyễn Ngọc Trai… Có thể nói đây là một động thái được cho là “bảo vệ đồng đảng” của những nhân vật thuộc giới “luật sư nhân quyền” như Trần Vũ Hải. Tuy nhiên, đọc nội dung bức thư không khỏi khiến người ta nực cười.


Trước hết, là luật sư, các anh phải biết nguyên lý đơn giản “nói có sách, mách có chứng”. Cơ quan pháp luật khởi tố với Trần Vũ Hải, chắc chắn có chứng cứ rõ ràng, lập luận chắc chắn, bởi lẽ thừa biết bản chất “rạch mặt ăn vạ” của anh ta. Tuy nhiên, trong thư kiến nghị mà các luật sư đưa ra, toàn đưa ra các vấn đề hoài nghi với các câu hỏi tu từ mang nặng tính quy chụp như “phải chăng việc khởi tố bị can này chỉ nhằm khám xét nơi ở và nơi làm việc của ông Hải”, “phải chăng luật sư Trần Vũ Hải là một trường hợp đặc biệt”,… Nói không hề có bằng chứng, chỉ là cảm quan cá nhân như vậy, không khỏi khiến người ta thắc mắc về trình độ và sự hiểu biết pháp luật của mấy anh luật sư dân chủ trên. Thế mà còn đi kêu oan cho đại ca.

Bên cạnh đó, các ông luật sư kiến nghị tại sao không cấp quyền bào chữa cho Trần Vũ Hải trong vụ án xét xử Trương Duy Nhất. Điều này xâm phạm “quyền hành nghề hợp pháp của luật sư” Trần Vũ Hải. Tuy nhiên có vẻ như các ông không nghiên cứu kỹ thông báo của Bộ Công an, khi khẳng định vì Trần Vũ Hải đang bị khởi tố để điều tra về tội “trốn thuế” nên bản thân Hải không thể làm người bào chữa cho một vụ án khác. Trần Vũ Hải-nhân vật mà các ông bảo vệ có còn đủ tư cách của một luật sư không mà các ông bảo vệ. Là một luật sư, hiểu luật vậy mà Trần Vũ Hải còn cố tình vi phạm pháp luật thì còn gì tư cách, đạo đức luật sư mà các ông cứ gào lên là phải “đảm bảo quyền hành nghề hợp pháp” cho Trần Vũ Hải.

Nên nhớ, Trần Vũ Hải mới chỉ là bị khởi tố, đã kết án đâu mà kêu gào loạn nên! Mấy anh luật sư, nếu có tài giỏi thì hôm sau cứ mạnh dan ra tòa mà bào chữa cho ông Trần Vũ Hải, lên mạng gào khóc thì có ích gì, lại làm trò cười cho thiên hạ