Showing posts with label NGUYỄN TƯỜNG THỤY. Show all posts
Showing posts with label NGUYỄN TƯỜNG THỤY. Show all posts

2017/03/27

THẤY GÌ QUA VIỆC RẬN CHỦ ĐẤU TỐ NHAU

Một trong những bản chất không thể thay đổi là sự nghi ngờ nghi hoặc, kèn cựa lẫn nhau của các thành phần tham gia phong trào dân chủ. Thời gian vừa qua, đã có nhiều nhà dân chủ nhận ra được vấn đề này, họ chỉ ra rằng, trong phong trào không có sự đoàn kết, luôn có những thành phần phá bĩnh, lợi dụng phong trào dân chủ, gây mất đoàn kết của phong trào dân chủ. Từ đó, dẫn đến việc đấu tố nhau giữa các nhà dân chủ ngày càng trở nên phổ biến.
THẤY GÌ QUA VIỆC RẬN CHỦ ĐẤU TỐ NHAU
Hôm 21/3 vừa qua, thì vấn đề này được nhà dân chủ Nguyễn Tường Thụy nêu ra một cách mạnh mẽ và hết sức gay gắt. “Tôi phải nói thẳng, chửi cộng sản vài câu ghi danh vào phong trào dân chủ rồi ăn chơi, khoe mẽ, giáo huấn người khác, lừa đảo thiện hạ thì cứ chờ đến tết công gô. Đừng trông chờ người khác, đừng chờ nhau các vị thánh phán "uyên bác", "khả kính" ạ. Các vị tự huyễn hoặc, chém nó vừa vừa thôi.”
Có thể nói, tâm sự này của Nguyễn Tường Thụy cho thấy, y đang rất ức chế, rất hằn học đối với đám dân chủ đang khoe mẽ thành tích chửi cộng sản. Và đặc biệt cho rằng hành động đó của một số nhà dân chủ là “lừa đảo thiên hạ”. Thể hiện sự lên án mạnh mẽ các thành phần dân chủ vì lợi ích cá nhân mà ra oai đối với mình nên Thụy chốt luôn: “Có thể mất thêm bạn trong sttatus này. Chấp nhận. Vì tôi không có nhu cầu cá nhân trong cuộc chiến này”. Điều này cho thấy, đang có một mâu thuẫn rất gay gắt trong phong trào dân chủ. Có một nhóm ủng hộ quan điểm của Thụy, còn nhóm kia thì lại đang lên mặt dạy Thụy khiến cho y tức điên đảo để rồi mới phun ra những dòng đầy chua chát. Nhưng điều thắc mắc là tại sao Thụy lại chỉ ném cát bụi tre mà không dám mạnh giạn chỉ đích danh những con người ấy. Phải chăng chính Thụy cũng vì lợi ích cá nhân mà không giám nói những người kia giống như mình? Phải chăng Thụy sợ lại diễn ra một cuộc nội chiến trong phong trào dân chủ mà nếu nói ra thì chính Thụy sẽ là một bên tham chiến? Hay lại là trò rung cây dọa khỉ của một gã già nát rượu? Tất cả đều có thể đúng đối với Thụy.
Không chỉ có Nguyễn Tường Thụy mới nhận ra và ức chế về những thành phần dân chủ cơ hội. Gần đây nhất là Nguyễn Lân Thắng cũng thể hiện sự bức xúc của mình khi mâu thuẫn với các thành phần dân chủ khác: “Tôi từng bị ném đá rất nhiều, nhiều đến mức đến giờ tôi đã chai sạn với chuyện đó, chẳng phải đợi đến lúc vụ 5/3 nổ ra đâu... Những anh em chiến hữu biết tôi từ lâu thì cười khẩy, thậm chí còn không thèm viết một status bênh vực tôi vì họ đã quá biết ông Ké là ai. Hôm nay đọc thấy ai đó chia sẻ bài viết này trên mạng, tự dưng tôi lại nhớ đến vụ bầm dập hồi đó. Ừ cũng sắp đến 30/4 rồi đó nhỉ... Ừ thôi, ai nói qua nói lại mặc kệ... chỉ biết rằng sau bài viết này những hoạt động tưởng niệm hàng năm tại các nghĩa trang quân đội VNCH của anh em Sài Gòn tưng bừng hẳn lên... chỉ biết rằng tôi thấy mình làm đúng với lương tâm của mình là được rồi. Chấp làm gì những kẻ trùm chăn hô xung phong…”  
          Theo Thắng thì các thành phần dân chủ khác đã nhiều lần cho Thắng ăn gạch, đá và gần lần gần đây nhất chỉ là một ví dụ mang tính điển hình mà thôi. Cũng giống như Nguyễn Tường Thụy, Nguyễn Lân Thắng cũng chỉ là chửi đổng, chứ không giám chỉ ra được kẻ nào đã ném đá mình, kẻ nào “chửi” và “đá xéo” mình. Và với thái độ bất cần thì Thắng chốt một câu xanh rờn “Chấp làm gì những kẻ trùm chăn hô xung phong..”.
          Qua hai ví dụ mang tính điển hình đó cho thấy:
          Thứ nhất, mâu thuẫn, đấu đá lẫn nhau là bản chất cố hữu của phong trào dân chủ. Trong phong trào dân chủ, kẻ nào cũng to, kẻ nào cũng muốn mình có nhiều thành tích, kẻ nào cũng muốn dương oai. Nhưng cái mục đích của cái đó không phải là vì nước, vì dân hay vì phong trào dân chủ mà mục đích chính là vì miếng cơm mà đám hải ngoại rót về. Từ lợi ích đó, cho thấy sẽ không có kẻ nào chịu kẻ nào nên mới dẫn đến việc đấu tố lẫn nhau.
Thứ hai, việc chửi nhau, đấu tố nhau như phường chợ búa của các nhà dân chủ cho thấy một bức tranh dân chủ hỗn tạp làm sao. Từ thành phần tham gia đã thấy tạp nham, từ thành phần tạp nham mới dẫn đến việc hoạt động không hiệu quả. Và việc đấu tố nhau như thể càng cho thấy sự suy thoái của phong trào dân chủ. Không những không hoạt động được gì cho ra hồn, không làm nên trò trống gì mà quanh đi quẩn lại lại đưa nhau ra đấu tố, chửi đồng nhau thì cái phong trào này cũng sớm đi đến hồi kết mà thôi.
Thành Nam

2017/02/13

THẤY GÌ TỪ NỖI NIỀM CỦA NHÀ DÂN CHỦ NGUYỄN TƯỜNG THỤY

Có lẽ chúng ta không quá xa lạ đối với nhà dân chủ Nguyễn Tường Thụy, người có nhiều tai tiếng trong giới dân chủ. Trong đó, điều khiến mọi người, nhất là giới dân chủ quan tâm vẫn là vấn đề liên quan đến tài chính. Thời gian qua, chỉ vì vấn đề tài chính mà Thụy đã có những mâu thuẫn đến tột cùng với một số nhà dân chủ khác. Và đến thời gian gần đây, trên trang cá nhân của mình, có lẽ cũng xuất phát từ vấn đề tài chính mà Nguyễn Tường Thụy liên tục cho ra những status nói về vấn đề này một cách khá gay gắt. (https://www.facebook.com/tuongthuy.nguyen?pnref=story )
Những dòng status đó của Thụy thẳng thắn thừa nhận “Chưa bao giờ, phong trào dân chủ bị chục lợi như bây giờ”; các nhà dân chủ giả hiệu đã “trà trộn” vào phong trào dân chủ để “đánh bóng tên tuổi và khốn nạn hơn là trục lợi về tiền bạc trên những mảnh đời đau khổ” “Ít nhất, trên một nửa những kẻ nhân danh dân chủ trục lợi cho bản thân” và đưa ra khuyến cáo “phải nhận biết những kẻ nào nhân danh dân chủ để trục lợi”. Qua những nỗi niềm của Nguyễn Tường Thụy khiến chúng ta nhận thấy đang có rất nhiều điều các nhà dân chủ cần phải suy nghĩ.
Thứ nhất,  Nguyễn Tường Thụy, một gã dân chủ nát rượu, mê gái và rất bảo thủ, luôn luôn muốn giữ hình ảnh tốt đẹp của phong trào dân chủ, chẳng bao giờ chịu thừa nhận những bản chất xấu xa của phong trào dân chủ, đến thời điểm này đã phải thốt lên những lời lẽ hết sức phũ phàng về cái phong trào mà bấy lâu nay các nhà dân chủ đang đeo đẳng mới cho thấy rằng cái phong trào này đã thực sự xuống dốc không phanh. Còn nhớ, năm ngoái đã có không ít nhà dân chủ đã trần tình về phong trào dân chủ , trong đó nổi lên là Lê Công Định và Phạm Đoan Trang với những lời lẽ trần tình cũng hết sức phũ phàng. (Xem thêm tại đây:http://www.nhanquyenvn.com/2016/11/thanh-phan-phong-trao-dan-chu-qua-tong-ket-cua-pham-doan-trang.html;http://www.nhanquyenvn.com/2016/11/loi-tran-tinh-cua-le-cong-dinh-noi-that-vong-cho-lang-dan-chu.html). Giờ bước sang năm mới chưa được mấy ngày thì đến lượt Nguyễn Tường Thụy lại tiếp tục giọng điệu ngao ngán trước công chúng về phong trào dân chủ. Điều đó cho thấy, phong trào này đã đến thời kỳ không thể cứu vãn bởi những mâu thuẫn nội tại của nó.
THẤY GÌ TỪ NỖI NIỀM CỦA  NHÀ DÂN CHỦ NGUYỄN TƯỜNG THỤY
Thứ hai, là về thành phần các nhà dân chủ. Với những tuyên bố của Nguyễn Tường Thụy cho thấy, thành phần này luôn luôn là một lũ chỉ vì đồng tiền mà thôi. Về mặt hình thức thì luôn luôn muốn “đánh bóng tên tuổi” nhưng bản chất thực sự của các nhà dân chủ có lẽ chỉ vì đồng tiền. Và chúng ta cũng không thể loại trừ Nguyễn Tường Thụy.
Có lẽ do việc chia chác không sòng phẳng nguồn tiền từ bên ngoài gửi vào cho phong trào dân chủ mà Nguyễn Tường Thụy bị đồng bọn vạch mặt và để cứu vớt chút danh dự trong phong trào dân chủ nên Thụy mới chơi trò này. Mục đích là: Một mặt để cho thiên hạ biết mình là người luôn vì phong trào và không hề có tư lợi, bởi thế nên Thụy có giám chỉ đích danh cá nhân nào trục lợi ra đâu, tất cả chỉ là “chửi đổng” mà thôi. Hai là, có thể Thụy đang chơi bài “rung cây dọa khỉ” “rung chà cá nhảy” đối với những kẻ rắp tâm muốn vạch mặt Thụy về nhập nhèm trong vấn đề tài chính. Nhưng cho dù mục đích gì đi nữa thì cả Thụy và những dân chủ cuội đang muốn vạch mặt Thụy kia chung quy cũng chỉ cùng mục đích “cấu xé” nguồn tiền mà thôi.
Công Mẫn

2016/12/27

PHÁT ỚN VỚI BỐ DÂN CHỦ GIÀ NÁT RƯỢU NGUYỄN TƯỜNG THỤY

Có lẽ, gã Nguyễn Tường Thụy chúng ta không còn xa lạ gì. Ông ta luôn tự hào với làng dân chủ với cái mác “nhà văn” “nhà báo” chứ không phải dạng vừa. Nhưng cái tài văn chương của y thì chẳng có cái sáng tác gì cho ra hồn. Ngược lại,
“cái tài” viết văn của y được sử dụng chính trong việc viết bài để chửi đồng bọn và vu cáo chính quyền một cách sai sự thật và kệch cỡm đến mức không thể ngửi được.
Ở khía cạnh thứ nhất, xuất phát từ việc ăn chia không đều trong việc “giải ngân” nguồn tiền từ đám cờ vàng hải ngoại cho phong trào dân chủ đã làm nảy sinh mâu thuẫn giữa đám của Nguyễn Tường Thụy với đám Mai Dũng. Đôi bên đã không ngần ngại “vạch mặt đối thủ” trước công luận không chút nề hà. Và đương nhiên, ở khoản này thì Nguyễn Tường Thụy có lợi thế về “tài văn chương” nên hắn chửi Mai Dung như hát hay, lôi tuốt tuột những điểm xấu của Dũng là trước bàn dân thiên hạ. Mai Dũng thì không có “tài văn chương” nên chỉ biết dùng những món đòn kiểu “xã hội đen” để đối đáp lại, thậm chí Mai Dũng còn dọa giết cả nhà Thụy. Và cho đến nay thì cuộc chiến này vẫn chưa có hồi kết.
PHÁT ỚN VỚI BỐ DÂN CHỦ GIÀ NÁT RƯỢU  NGUYỄN TƯỜNG THỤY
Ở khía cạnh thứ hai, là Nguyễn Tường Thụy sử dụng “tài văn chương” của mình vào việc dựng chuyện vu cáo chính quyền. Mới đây, Thụy đã cho ra đời một tác phẩm mà khiến người đọc phát buồn nôn với câu chuyện đầy tính liêu trai mà Nguyễn Tường Thụy là tác giả.
Đó là việc khi thăm Phạm Văn Trội, một nhà dân chủ ở Thường Tín, Hà Nội, Thụy được Trội cho biết mới bị Công an tấn công. Xuất phát từ đây, Nguyễn Tường Thụy cho ra đời câu chuyện “Thăm gia đình Cựu Tù nhân lương tâm Phạm Văn Trội sau đêm bị tấn công”. Chuyện kể rằng:
“Đêm qua, 20/12/2016, hơn 30 tên ném gạch đá vào nhà anh ở các hướng . Anh đưa chúng tôi quan sát xung quanh nhà, lên tất cả các tầng. Cuộc tấn công bắt đầu từ 8h30 tối cho đến 12h đêm. Rất may là anh đã tính đến trường hợp bị tấn công từ khi thiết kế, dùng kính chịu lực va đập rất cao. Trừ 1 cửa sổ phía hông nhà bị vỡ, còn lại bị xước. Ngói bị vỡ một số viên. Trên các tầng, gạch đá vẫn ngổn ngang.”
Để minh họa thêm cho tính hấp dẫn và có logic của vấn đề vu cáo, Nguyễn Tường Thụy còn bổ sung”
“Anh kể, trước đó, chúng đốt cột điện cho cháy cả hộp 7 công tơ để mất điện. Một ô tô chở máy phá sóng đến, có 5 hacker cùng máy móc truy tìm các thiết bị nghe nhìn. Một xe ô tô khác chở chừng 35 tên khủng bố đến. Chúng nhảy xuống bao vây nhà anh. Điện, mạng internet bị cắt, điện thoại không liên lạc được. Nhà anh bị cô lập hoàn toàn. 
Gạch và đá bay như mưa vào các cửa kính – anh nói. Tới 11 giờ thì chúng tạm ngưng nhưng đến 12 giờ thì mới rút hết.
Gần 3 giờ đồng hồ một vùng quê như loạn, tiếng gào thét của phụ nữ, người già và trẻ em xé tan màn đêm vốn yên bình của vùng quê ngoại thành. Bà mẹ già, vợ con anh trải qua một đêm sợ hãi đến khiếp đảm.”
Đúng là phải nói, Nguyễn Tường Thụy “có tài văn chương” thật. Câu chuyện của y kể đầy tính liêu trai bí sử. Thật chớ trêu, câu chuyện mà y kể được các lều báo dân chủ đua nhau tung hô, đăng tải, được đám dân chủ cuội biểu dương tán thưởng nhiệt tình nhưng đó lại toàn là sự bịa đặt dối trá. Bởi lẽ:
Thứ nhất, thử hỏi Phạm Văn Trội là ai mà bị “tấn công” một cách ghê ghớm đến như vậy? Phạm Văn Trội là một thành phần trong làng dân chủ, đã từng nhập khám về tội tuyên truyền chống Nhà nước theo Điều 88 Bộ luật hình sự vào năm 2008, mãn hạn tù năm 2012 để tiếp tục chấp hành hình phạt quản chế tại địa phương. Thử hỏi một kẻ vi phạm pháp luật đã không còn tác dụng cần gì mà phải tốn kém lực lượng để mà “tấn công” như vậy.
Thứ hai, câu chuyện đầy chất liêu trai được Nguyễn Tường Thụy mô li phê lên mới khủng khiếp làm sao. Phải dùng tới 30 tên để tấn công nhà của Trội trong 3 tiếng đồng hồ. Liệu có tin được không ta? Phải chăng Trội đắc tội với nhóm côn đồ nào mà chúng dẫn tới 30 tên đến để giằn mặt? Kể cả côn đồ đi chăng nữa chẳng có thằng nào ngu gì mà đến làng quê người khác tấn công 3 tiếng nhà người ta, chúng có thể ở đó không quá 1 tiếng rồi phải chuồn ngay chứ nói gì đến 3 tiếng mà tấn công ném đá, gạch liên tục vào nhà Trội được. Hơn nữa, vật chứng cũng như hiện trường mà theo “bản ảnh” ghi lại trong bài viết của Thụy thì lại chứng minh điều ngược lại. Nghĩa là chỉ có vài mảnh gạch mà nhìn thì người ta cũng thấy nó được đặt vào những vị trí được sắp xếp có chủ đích chứ không thể là ném từ ngoài đường vào nhà như thế được.
Với hai khía cạnh đó, thì có thể thấy Nguyễn Tường Thụy chỉ có cái tài ăn tục nói phét chứ chẳng làm nên trò trống gì cả. Phải nói là phát ớn với tài văn chương của Nguyễn Tường Thụy.