2015/07/16

HÃY DÂNG 2 QUẦN ĐẢO TRƯỜNG SA VÀ HOÀNG SA CHO TRUNG QUỐC: LUẬN ĐIỆU BÁN NƯỚC CỦA KẺ MANG DANH "BÁC XÍ" HUỲNH PHƯỚC SANG

“Chúng ta nên giao Hoàng Sa, Trường Sa đứt cho Trung Quốc hay chí ít cũng là Hoàng Sa”, đây là đoạn mở đầu trong bài viết của tên Hán nô mang danh nghĩa “bác sĩ” Huỳnh Phước Sang trên facebook. Những lời trên chắc chắn không bao giờ được nói ra bởi một con người mang dòng máu, da vàng Việt Nam chân chính nhưng nó lại được thốt lên bơi một tên bán nước núp bóng dưới màu áo blue “bác sĩ” để làm “một con sâu làm đục nồi canh”, vấy bẩn đi cái nghề cứu người đầy cao quý này. 
Chân dung "bác xí" Huỳnh Phước Sang (Nguồn: Internet)

Kinh tởm hơn, vâng, tác giả phải dùng từ này mới có thể lột tả được hết cách nói, cách viết của kẻ mang danh, đội lốt “bác sĩ” nhưng đem một phần máu thịt của đất nước để sẵn sàng hiến dâng cho láng giềng!!! Mặt y còn dày hơn khi sử dụng lý lẽ bắt trợn để quy kết dân tộc Việt Nam “bội ước” và việc dâng 2 quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa cho TQ là điều hết sức “bình thường” và “phải phép”. Bán nước là đây, chứ ở đâu nữa! Mang danh có ăn, có học như phát ngôn như thằng vô học!

Thứ nhất, theo luận điệu đầy đê tiện, không có não của Huỳnh Phước Sang:
“Không xét lại lịch sử đúng hay sai, chỉ biết rằng thế giới đều biết một sự thật là Trung Quốc giúp Việt Nam trong chiến tranh và giành chiến thắng! Chưa kể đến những công hàm xác nhận thì việc VN phải đền đáp TQ cho việc mình nhờ cậy là bình thường và phải phép”.
Với luận điệu nực cười này của Huỳnh Phước Sang, xin thưa rằng:

Không biết ngài “bác sĩ” này có ăn, có học, được đầu tư đến nơi đến chốn nhưng phát biểu ngu không bằng mấy em “chân dài mà não ngắn” như Ngọc Trinh! Rõ ràng, thông tin minh bạch từ trước tới này, Việt Nam trải qua 2 cuộc chiến tranh trường kỳ kháng chiến là chống Thực dân Pháp (1858-1945 và 1945-1954) và Đế Quốc Mỹ (1954-1975) với bao hy sinh, mất mát cả về vật chất lẫn tinh thần, không có gì đong đếm được. Ngày 2/9/1945 trên Quảng trường Ba Đình (Hà Nội) lịch sử, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã đọc Tuyên ngôn Độc lập, khai sinh ra nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa, ruộng đất cày về tay nông dân, xóa nhòa khoảng cách giữa các tầng lớp, giai cấp, không còn tồn tại sự áp bức, bóc lột trong nền thể chế tiến lên Chủ nghĩa Xã hội mà cả dân tộc VN đã chọn lựa. 

Sau chiến tranh thế giới thứ hai, trên thế giới hình thành 2 cực đối đầu nhau: Chủ nghĩa Xã hội (Liên Xô đứng đầu) và Tư bản chủ nghĩa (Mỹ đứng đầu). Mặc dù không được công khai nhưng cả hai cực đều ra sức củng cố lực lượng của mình, sản xuất các vũ khí hiện đại…sau này, người ta gọi đó là thời kỳ chiến tranh lạnh giữa 2 cường quốc lớn nhất thế giới, đứng đầu 2 cực XHCN và TBCN. 

Trung Quốc và VN đều là những nước theo con đường phát triển lên CNXH. Năm 1949, với sự độc lập hoàn toàn, khai sinh ra nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, đánh dấu một sự phát triển, mở rộng phạm vi của cực XHCN trên toàn cầu. Việc các nước lớn, đàn anh như Liên Xô, các nước Đông Âu hay như Trung Quốc…quay trở lại giúp đất nước nhỏ bé nhưng luôn luôn có ngoại xâm về mặt vật chất cũng như tinh thần là lẽ đương nhiên. Há chẳng phải, đó là sự đoàn kết, giúp đỡ nhau của các nước đồng minh hay sao?

Đặc biệt, Trung Quốc là làng giềng của TQ, hầu hết các nguồn tiếp tế, viện trợ của các nước XHCN như Liên Xô, CuBa, các nước Đông Âu đều phải qua con đường đi qua TQ rồi mới vận chuyển vào Việt Nam. Cũng không phủ nhận công lao to lớn của TQ trong việc giúp đỡ VN về tiền bạc, thuốc men, thực phẩm và kể cả quân đội trong chiến tranh. Sau chiến tranh, VN cũng đã trả một số tiền tương đương với nguồn tiếp tế hồi chiến tranh mà TQ viện trợ. 

Nhưng, điều đáng nói ở đây là âm mưu của TQ khi cứ yêu cầu bên VN cho người của TQ sang đánh ngoại xâm giúp VN và đã bị phía lãnh đạo VN từ chối khéo léo ở con số có thể kiểm soát được. Nếu không, bây giờ, những loại người như Huỳnh Phước Sang không còn được nói tiếng của Mẹ đẻ nữa mà giờ đang sủa gâu gâu tiếng nước ngoài để cho “bình thường” và “phải phép”!

Chưa kể đến chuyện, TQ cũng là một trong những kẻ đứng đằng sau xúi giục các phần tử Pôn-Pôt sang xâm chiếm khu vực Tây Nam của Việt Nam rồi sau đó lợi dụng VN vừa mới vực dậy sau các cuộc chiến tranh chống ngoại xâm, bảo vệ độc lập dân tộc, TQ đã gây hấn, gây nên chiến tranh Biên giới 1979… Rồi thảm sát các chiến sĩ quân đội nhân dân VN tại đảo Gạc Ma 1988…

Không biết sự “bình thường” và “phải phép” của Huỳnh Phước Sang được trả bao nhiêu tiền mà cũng tự tin để sủa như vậy?

Thứ hai, về luận điệu của một kẻ “não phẳng”, “ngu còn tỏ ran guy hiểm” mang tên Huỳnh Phước Sang:
“Vậy tại sao chúng ta không hy sinh đi một tài sản trước mắt để bù lại có được sự nể trọng của toàn thế giới này, có được hình ảnh một dân tộc trọng chữ Tín, điều đó tôi cho là lợi ích to lớn nghìn năm, lớn hơn nhiều so với mấy cái bãi san hô lìu tìu đó”.
Về luận điệu hết sức ngớ ngẩn của tên “Hán nô” Huỳnh Phước Sang, xin thưa rằng:

Theo Huỳnh Phước Sang, sự “nể trọng” của toàn thế giới này dành cho VN là VN phải “hy sinh đi một tài sản trước mắt” để vừa có được sự “nể trọng” và có được “chữ tín” – những thứ to, hoành tráng hơn nhiều so với “cái bãi san hô lìu tìu”. Đọc đến đây, xin lỗi độc giả, tác giả phải đi súc miệng bằng nước muối rồi mới có thể gõ tiếp những dòng sau để lôi cái kẻ chuyên đi phô trương nhưng não nó làm bằng con chip điện tử, khi cần thì sủa và đôi khi mạch chập cheng, nó sủa loạn. 

Bãi san hô “lìu tìu” hay không có bãi san hô hoặc không có một chút giá trị vật chất gì đi chăng nữa thì đó cũng là một phần máu thịt của Tổ Quốc. Còn với “bác xí” Huỳnh Phước Sang muốn được sự “nể trọng” hay giữ chữ “tín” thì hãy đi dâng mạng sống đáng già vài ngàn bạc lẻ của y ra biển Đông để nếm mùi vị của sự “nể trọng” toàn thế giới. Nói như kẻ não ngắn Huỳnh Phước Sang thì y hãy vì sự “nể trọng” và chữ “tín”, hãy cắt một số bộ phận cơ thể của mình như tay, chân…cho người khác để được sự “nể trọng”? 

Tóm lại, theo luận điệu não phẳng của “bác xí” Huỳnh Phước Sang rằng thì là mà thằng hàng xóm bảo Huỳnh Phước Sang rằng: Tao thích con vợ mày, mày hãy dâng vợ mình cho tao vì hồi xưa tao cho mày tiền, cho đồ đạc để xây nhà. Vậy thì kẻ điên khùng như Huỳnh Phước Sang cũng vì lẽ “bình thường” và “phải phép”, đặc biệt là được sự “nể trọng”, giữ chữ “tín” trên “toàn thế giới” sẽ dâng vợ mình, hoàn toàn thuộc quyền sở hữu thằng hàng xóm? 

Rồi một mai, thằng hàng xóm chán vợ Huỳnh Phước Sang, sang nhà y này để đòi những thứ khác thì với lối suy nghĩ quái đản như Huỳnh Phước Sang vẫn cứ tiếp tục dâng hiến mọi thứ cho thằng hàng xóm vì đó là “điều bình thường” và “phải phép”? Đến một khi mà ngay cả thân xác Huỳnh Phước Sang cũng dâng không luôn cho thằng hàng xóm để nhận được sự “nể trọng” của “toàn thế giới” ấy chứ? 

Bài viết não phẳng này đăng lên facebook được vài tiếng đồng hồ đã bị cộng đồng mạng "ném đá" tơi bời, chửi rủa kẻ bán nước Huỳnh Phước Sang không thiếu lý lẽ gì. Bài viết chỉ tồn tại mấy tiếng đồng hồ rồi bị chính chủ nhân điên khùng xóa bài viết nhưng nó đã được cư dân mạng nhanh chóng share lại để chỉ rõ đích danh, bộ mặt của kẻ bán nước mang tên Huỳnh Phước Sang! Bị cộng đồng "ném đá" mạnh quá đến nỗi y cũng phải đóng cửa facebook của chính y.

Rõ là kẻ điên khùng, não ngắn được ngụy trang khéo léo dưới lớp son phấn của nghề nghiệp “bác xí” mang tên Huỳnh Phước Sang!
An Chiến

No comments: