Từ FB Tâm Minh Nguyễn
Nữ diễn viên người Bolivia Carla Ortiz quay bộ phim về cuộc chiến ở Syria
Ở Syria đang diễn ra một cuộc chiến tranh hai phe nhưng đa phương chứ không đơn giản chỉ là một cuộc nội chiến như bộ máy truyền thông của Mỹ và phương Tây lâu nay vẫn rêu rao. Tổng thống Thổ Nhĩ Kỳ Recep Tayyip Erdogan nói ông nắm được những bằng chứng cho thấy Mỹ đã hỗ trợ các nhóm khủng bố ở Syria. Đây là điều không mới. Cái mới là tổng thống Thổ đã dám nói ra điều đó, chính thức công khai hóa những nghi ngờ của dư luận tiến bộ trên thế giới bấy lâu nay. Sở dĩ tổng thống Thổ dám nói ra điều đó bởi chính các xe tăng Leopard 2 của quân đội Thổ Nhĩ Kỳ đã bị vũ khí Mỹ trong tay phiến quân Syria bắn cháy, và sỹ quan, binh lính Thổ đang chết dưới làn mưa đạn Mỹ từ các khẩu súng Mỹ trong tay phiến quân. Bên cạnh đó, việc hàng trăm cố vấn quân sự, huấn luyện viên quân sự Mỹ và phương Tây bị quân đội Syria bắt sống ở Aleppo mà danh sách do vị đại sứ Syria ở Liên Hợp Quốc công bố chỉ là một phần rất nhỏ cũng là những tác động để tổng thống Thổ nói ra cái điều mà dư luận tiến bộ trên thế giới đều đã biết.
1- Phiến quân Syria và IS chỉ là những quân cờ trong tay người Mỹ.
Ngay từ khi “Mùa xuân Ả Rập” lan đến Syria, một câu chuyện bịa đặt được giới truyền thông Mỹ và phương Tây luôn rêu rao là ở Syria có lực lượng “Hồi giáo ôn hòa” và lực lượng “Hồi giáo cực đoan” (ám chỉ ISIS). Truyền thông Mỹ và phương Tây mô tả các lực lượng ôn hòa ở Syria là những kẻ đấu tranh cho nền dân chủ và dường như chúng là nạn nhân của chính sách đàn áp bằng vũ lực của chính quyền Damascus.
Với chiến thuật “bịt miệng đối phương lại mà đánh” mà Mỹ đã từng áp dụng ở Việt Nam những năm 1965-1972, truyền thông nhà nước Syria bị vô hiệu hóa bởi đất nước này đã bị bao vây cấm vận hoàn toàn. Truyền thông của Iran (đồng minh của Syria) cũng trong tình trạng như vậy. Nói đúng hơn, bộ máy truyền thông Mỹ và phương Tây đã tận dụng thế mạnh kiểm soát hệ thống mạng Internet toàn cầu của nó để “cả vú lấp miệng em” to mồm lấn át toàn bộ những thông tin về Syria. Chỉ đến khi người Nga đem không quân đến hỗ trợ cho những người anh em Syria, thông tin về cuộc chiến tại đây mới phần nào có được những hình ảnh đa chiều, đa diện hơn, tiếng nói của chính phủ Syria cùng những người dân của họ mới đến được với thế giới. Và cũng kể từ đó, dư luận thế giới biết rõ hơn về nhwuxng gì mà Mỹ và phương Tây gọi là lực lượng “đối lập ôn hòa” ở Syria.
Chiến dịch Aleppo của quân đội Syria không chỉ giành thắng lợi về quân sự, mở ra một bước đột phá trong việc giành lại thế chủ động trên chiến trường mà còn là một thắng lợi chính trị rất quan trọng của chính phủ Syria và các đồng minh Nga, Iran của Syria. Chiến dịch bao vây chia cắt này đã không cho phép hàng trăm “con chuột cống” Mỹ và phương Tây tẩu thoát khỏi thành phố Aleppo và buộc những “nhân viên quân sự” đội lốt “lực lượng hòa bình mũ trắng” phải lộ nguyên hình là những kẻ đã đứng sau hang loạt các tội ác tàn bạo của những kẻ được gọi là “đối lập ôn hòa”. Nga và Syria đã không cho Mỹ và phương Tây có bất kỳ một cơ hội nào để xóa dấu vết sự chống lưng của họ đối với các lực lượng vũ trang FSA, Al Nursha, Fatah Halab là những kẻ giết người không gớm tay tương đương với quân ISIS.
Hàng loạt những hố chôn người tập thể đã được phát hiện tại Aleppo cho thấy cái gọi là “lực lượng đối lập ôn hòa” ấy thực ra là quân thổ phỉ, hay nói đúng hơn là quân đánh thuê cho Mỹ và phương Tây. Mặc dù chỉ huy những đơn vị này là người Syria nhưng đó chỉ là cái vỏ bên ngoài. Điều hành thực sự lực lượng này là các cố vấn quân sự đến từ Mỹ, Anh, Pháp, Đức, Israel, Arabia Saudi, Qatar và các đồng minh khác của Mỹ. Thành phần của đội quân này là các phần tử Jihad được tuyển mộ từ nhiều nơi trên thế giới, trong đó có các công dân Pháp, Đức, Anh, Ukraina… Mội phần trong số chúng đã quay trở lại Châu Âu qua con đường tỵ nạn chiến tranh và trở thành mối đe dọa thường trực đối với các nước EU.
Kể từ khi Mỹ thành lập “Liên minh chống khủng bố ISIL”, luôn có sự hoán vị và trao đổi lực lượng giữa các cụm quân FSA, Al Nursha, Fatah Halab với quân đội ISIS. Khi quân đội Syria công kích các cụm quân “đối lập ôn hòa” ở một mặt trận nào đó thì một phần lực lượng ISIS gần đó được chuyển thuộc quyền điều khiển của các chỉ huy FSA, Al Nursha, Fatah Halab. Trong suốt cuộc chiến kéo dài 6 năm cho đến nay ở Syria, ISIS vừa là nguồn cung cấp nhân lực, vừa là nguồn cung cấp tài chính cho các lực lượng “đối lập ôn hòa” ở Syria. Tất cả đều diễn ra dưới sự điều khiển của Phân cục CIA ở Trung Đông (có trụ sở đặt tại Riyad, Arabia Saudi) và chi nhánh Cơ quân tình báo quân đội Mỹ (DIA) thuộc Bộ chỉ huy khu vực trung tâm của Mỹ (CENCOM). Thi thoảng, người ta lại thấy rộ lên những thông tin về việc vũ khí Mỹ viện trợ cho “đối lập ôn hòa” ở Syria rơi vào tay quân ISIS. Nhưng thực chất, đó là một màn kịch. Không có bất cứ cơ sở chính trị xã hội nào để phân biệt ISIS với quân “đối lập ôn hòa” ở Syria. Thi thoảng, truyền thông Mỹ và phương Tây lại tung tin nhóm Al Nursha li khai với ISIS hay nhóm FSA cắt đứt liên lạc với nhóm Al Nursha. Tất cả chỉ là một đám hỏa mù nhằm đánh lạc hướng dư luận quốc tế. Việc quân đội Syria bắt hàng xốc tù binh FSA, Al Nursha, Fatah Halab cùng nhiều phân tử ISIS ở Aleppo đã cho thấy những lực lượng này vẫn chứa hề bị phân rã.
Giải phóng Aleppo, quân độI Syria còn thu được 8 kho vũ khí hạng năng vợi hơn 2 triệu viên đạn các loại, trong đó có hơn 4.000 quả rocket MLRS “Grad”, rocket chống tăng 73 mm, nhiều đạn pháo 122 mm và đạn cối các loại. Để lấp liếm vụ này, truyền thông Mỹ và phương Tây dựng lên chuyện quân ISIS tại mặt trận Palmyra trong khi đánh chiếm Sân bay T-4 gần đó đã chiếm được mấy dàn tên lửa S-125 Petrora của Nga ở đây khiến không quân Mỹ phải ném bom hủy diệt những vũ khí này. Trong khi đó thì quân đội Syria và trụ vững trước các dợt tấn công của quân ISIS vào sân bay T-4 và ở đây không hề triển khai các tên lửa S-125 Petrora của Nga. Syria có một số đơn vị tên lửa phòng không này nhưng triển khai ở Damascus và cao nguyên Golan. Đơn giản là vì ISIS không có không quân, chỉ có các UAV bay thấp mang bom cảm tử do Mỹ thông qua Arabia Saudi tuồn vào và các tên lửa phòng không vác vai hoàn toàn có thể hạ được chúng.
2- Sự táng tận lương tâm của bộ máy truyền thông Mỹ và phương Tây.
Nữ diễn viên nổi tiếng người Bolivia Carla Ortiz, người đã từng làm hai bộ phim về phụ nữ Syria trong chiến tranh và có mặt tại chiến trường Aleppo cho thấy bà không hề thấy bóng dáng bất cứ một phóng viên Mỹ và phương Tây nào có mặt tại đây trong suốt các trận chiến. Truyền thông Nga, Syria và Iran cũng bóc trần một thủ đoạn gia mạo thông tin của truyền thong Anh – Mỹ thông qua một nhân vật có nickname là “Em bé Bana” viết về những cảnh thống khổ tại Aleppo từ … địa chỉ IP ở London. Dư luận quốc tế đã cười vào mặt bộ máy truyền thong của Mỹ và phương Tây khi vạch rõ rằng ở Aleppo đến điện thoại còn không hoạt động chứ đừng nói đến Internet, đến Faceboook, đến Twitle. Xét hỏi các sỹ quan cố vấn quân sự Mỹ và phương Tây bị bắt tại Aleppo, người ta được biết rằng chính đội ngũ này còn làm nhiệm vụ “phóng viên chiến trường” cho các hãng truyền thống Mỹ và phương Tây. Còn các phóng viên Mỹ và phương Tây thì mô tả chiến trường Syria từ trong các căn phòng sang trọng với diều hào nhiệt độ và máy vi tính đặt tại New York, London, Paris…
Sau khi Aleppo được giải phóng, người dân Syria đổ ra đường ăn mừng. Nhưng trong nhiều căn nhà của thành phố, đặc biệt là tòa nhà trung tâm của Bệnh viện Quốc gia Syria ở Aleppo vẫn còn đầy rãy các loại mìn, lựu đạn gài và các vũ khí chết người khác. Và bộ máy truyên thông Mỹ và phương Tây đã câm lặng trước những thông tin tố cáo tội ác giết người, tra tấn tàn bạo mà phiến quân Jihad Syria gây ra trong suốt gần 4 năm chúng chiếm đóng Aleppo. Ông Matthias von Hein, bình luận viên của tờ báo Đức Deutsche Welle đã viết: “Tình hình Syria cho thấy trò chơi với sự kiện thật mang lại nhiều thành công hơn những lời nói dối không biết xấu hổ… Sự thật chính là ở chỗ: ở phía đông của Aleppo không có những thành phần Dân chủ”. Và không chỉ cơ quan tuyên truyền của Nga hay Syria nói đến điều đó. chính đại diện Bộ chỉ huy Mỹ ở Trung Đông và Bắc Phi Stephen Warren hồi tháng Tư cũng tuyên bố rằng, phía đông Aleppo do phiến binh “Mặt trận Al-Nursha" (thành viên của “al-Qaeda”Syria) chiếm giữ.
Nhiều hãng truyền thông Mỹ và phương Tây đã hoàn toàn im lặng về tội ác của phiến quân. Bọn chúng sử dụng cư dân làm lá chắn sống, bắt giữ dân thường trong các khu dân cư phía đông Aleppo và bắn phá vào phía tây của thành phố mà không hề do dự. Bộ máy truyền thông của Mỹ và phương Tây còn táng tận lương tâm tới mức ngụy tạo tại Port Said ở Ai Cập bức ảnh “Máu trẻ em ở Aleppo” để xuyên tạc sự thật về nững gì đang xảy ra tại Aleppo, vu cáo không quân Nga và Syria ném bom vào thường dân ở Aleppo. Trong khi đó, phía Nga đã tuyên bố dừng các chuyến bay không kích tại Aleppo từ tháng 8-2016. Mustafa, kẻ đạo diễn ngụy tạo bức ảnh trên đã bị cảnh sát Ai Cập bắt giữ. Các điều tra viên đã xác định những vết màu đỏ trên áo của nạn nhan là sơn đỏ chứ không phải máu người. Chính em bé được mua chuộc làm nhân vật chính trong bức ảnh và bà mẹ của em đã tố cáo y trước các nhà chức trách Ai Cập. Truyền thông Mỹ và phương Tây cũng “câm như cá” về chuyện này.
Nhà báo độc lập Giulietto Chiesa của Italia tin rằng “bữa tiệc” của những trò bịa đặt giả dối đang đạt quy mô lớn chưa từng có, toàn bộ cỗ máy truyền thông chính thống của Mỹ và phương Tây đã mô tả những ngày cuối cùng ở Aleppo như đỉnh cao sự tàn bạo của Quân đội chính qui Syria với sự hỗ trợ của Nga. Các phương tiện truyền thông Mỹ và phương Tây cùng các diễn viên thủ vai chính của họ trong cuộc chiến đang giả bộ không nhớ rằng ai đã tạo ra tình trạng chiến tranh này và ai muốn nó kéo dài. Những nguồn thông tin duy nhất mà các phương tiện truyền thông sử dụng chính là từ các trò ngụy tạo và những thông tin bịa đặt tại các phòng biên tập để tẩy não hàng trăm triệu người trên thế giới. Chúng được xem là “trọng pháo” của bộ máy truyền thông dùng ngữ hệ Anglo-Saxon. Mọi quan điểm trái ngược hoàn toàn bị gạt đi. Chỉ thông tin từ các trại lính Jihad FSA được coi là đáng tin cậy. Đó rõ ràng là một sự tuyên truyền phục vụ cho chiến tranh. Không ai còn nhắc đến những kẻ khủng bố giết người như thời kỳ đầu Mỹ dựng lên Liên minh chống ISIS ở Trung Đông. Bây giờ, chính những kẻ giết người ISIS và các đồng minh của chúng lại được các bình luận viên Mỹ và phương Tây cùng công chúng Mỹ và phương Tây thương xót, cảm thông.
Những người phương Tây duy nhất có mặt tại Aleppo và những ngày tháng cuối cùng của cuộc chiến chính là tổ chức White Helmets (Mũ sắt trắng). Đây là một tổ chức khủng bố trá hình, còn được biết với cái tên Syrian Civil Defense (SCD), được thành lập vào đầu năm 2013 bởi cố vấn an ninh người Anh James Le Mesurier. Tổ chức này được tài trợ bởi Mayday Rescue, một quỹ phi chính phủ (NGO) có đăng ký tại Hà Lan. Mặc dù tỏ chức nafyd dược thành lập với mục tiêu mỹ miều là “cứu giúp số người nhiều nhất trong thời gian ngắn nhất và giảm thiểu thương vong cho người cùng thiệt hại cho tài sản” nhưng thực chất, những nguwofi của tổ chức này được điều hành bở FSA. DDieefud dó có nghĩa là ban ngày, chúng đội lốt những nà cứu trợ nhân đạo. Còn ban đêm, chúng lộ nguyen hình là những tên khủng bố giết người không ghê tay. Sauk hi truyền thong Nga đưa ra bằng chứng về bộ mặt thật của White Helmets và đặc biệt là sau khi quân đội Syria giải phóng Aleppo, truyền thông Mỹ và phương Tây cũng “quên” luôn tổ chức này.
3- Tổ chức Giám sát Nhân quyền Syria (SOHR) là một tổ chức lừa đảo về truyền thông được tài trợ bởi các chính phủ Mỹ và Anh.
Kể từ khi lực lượng Không quân – Vũ trụ Nga (VKS Nga) tham chiến tại Syria, đã không còn một phóng viên chính thức của các hãng truyền thong Mỹ và phương Tây bén mảng đến Syria. Mọi thông tin của truyền thông Mỹ và phương Tây có được về Syria đều thông qua Tổ chức Giám sát Nhân quyền Syria. Nhưng khốn thay, những nhân viên của tổ chức này không hề có mặt tại Syria mà lại đóng ở Anh. Syrian Observatory for Human Rights (SOHR) có trụ sở tại Anh trở thành kẻ cung cấp thông tin cho truyền thông Mỹ và phương Tây về tình hình chiến sự, chính sách chính phủ và dư luận quần chúng ở Syria. Điều mà các biên tập viên của truyền thông phương Tây không bao giờ tiết lộ với công chúng là SOHR không hề có mặt ở Syria và cũng chẳng bao giờ quan sát trực tiếp những gì thực sự xảy ra tại đó. Về cơ bản cả tổ chức này chỉ có một người. Đó là Abdul Rahman, hay còn gọi là Rami Abdulrahman hoặc Osama Suleiman. Đây là một tên tội phạm đã bị kết án ba lần tại Syria. SOHR hoạt động tại một căn nhà nhỏ ở thành phố Coventry, Anh, cùng với đội ngũ bốn nhà hoạt động về Syria của hắn ta.
Được người Mỹ và người Anh nuôi dưỡng, SOHR thường xuyên và liên tục “tường thuật” về cuộc nội chiến hoàn toàn trên quan điểm của các lực lượng phiến quân chống chính phủ hợp hiến, hợp pháp ở Syria. Nó loại bỏ hoàn toàn các báo cáo của chính phủ Syria, cũng như những tường thuật từ dân chúng phơi bày tội ác của bọn phiến quân. Abdul Rahman khác với một “nhà hoạt động nhân quyền” như bóng tối với ánh sáng. Nguồn tài trợ của hắn đến từ Mỹ, từ Liên minh Châu Âu và nước Anh do hắn có liên hệ trực tiếp với Ngoại trưởng Anh William Hague, người mà hắn đã từng gặp mặt trực tiếp nhiều lần tại Văn phòng Ngoại giao ở London và cũng chia sẻ với hắn lòng mong mỏi muốn loại trừ Bashar Al Assad. Tờ Thời báo New York đã tiết lộ rằng chính chính phủ Anh đã đưa Abdul Rahman đến Coventry City sau khi hắn chạy trốn khỏi Syria hơn một thập kỷ trước do các hoạt động chống chính phủ của hắn.
Và trong suốt hơn một năm trời, SOHR đã được bộ máy truyền thông Mỹ và phương Tây sử dụng để xuyên tạc, vu cáo, bịa đặt về chính quyền Syria của như hoạt động chiến đấu chống các lực lượng phiến quân của Quân đội Syria và VKS Nga. Nhà báo Italia Tony Cartalucci đã viết về tổ chức lừa đảo của Abdul Rahman như sau:
“Chúng ta không thể tưởng tượng một nguồn tin thiếu tin cậy, sai lệch và ít khách quan hơn được nữa. Vậy mà trong hai năm qua, cái gọi là “Tổ chức Giám sát Nhân quyền” của hắn ta (chỉ Abdul Rahman ) là nguồn tin duy nhất cho cơn lũ vô tận những bài báo tuyên truyền của truyền thông Mỹ và phương Tây. Điều tồi tệ nhất là cả Liên Hiệp Quốc cũng sử dụng nguồn tin thiếu tin cậy và mang tính tuyên truyền rõ rệt này làm cơ sở cho nhiều báo cáo và dự thảo nghị quyết của họ”.
Các tổ chức tình báo Mỹ và phương Tây đã lập ra lực lượng vũ trang đối lập, thực chất là bọn khủng bố, tay sai Mỹ và phương Tây tại Syria. Vậy nên điều hiển nhiên là họ muốn kiểm soát thông tin của giới truyền thông về những gì xảy ra ở đó. Abdul Rahman làm nhiệm vụ của hắn bằng cách thu thập hết các thông tin tường thuật bởi chính lực lượng tay sai khủng bố đó. Những thông tin này sau đó được xào nấu lại và tuồn ra cho truyền thông phương Tây với SOHR là nguồn chính thức. Toàn bộ hoạt động này mờ ám và thiếu trung thực đến mức bất cứ nhà báo thực sự nào cũng phải “ngửi” thấy.
Vậy là Abdul Rahman từ một kẻ một thời là tên tội phạm với tiền án chống chính phủ bây giờ được “bốc thơm” để trở thành một “nhà hoạt động nhân quyền” mà thật ra là nhân viên cho tổ chức tình báo Anh Mi-6. Có ai thực sự nghĩ rằng những tổ chức này sẽ trả tiền cho một tên tội phạm để làm điều gì khác hơn là cái loa tuôn ra những lời dối trá mà sau đó báo chí Mỹ và phương Tây nhất loạt in lại không ? Và những ai trong giới truyền thông Mỹ và phương Tây dùng một nguồn tin tuyên truyền thiếu tin cậy như vậy ? Danh sách đó khá dài. Có thể kể ra đây CNN, Reuters, Associated Press, BBC, Al-Jazeera, Huffington Post, Fox và Vice... làm ví dụ. Những tổ chức truyền thông đĩ thõa này có vẻ như không quan tâm đến việc họ lặp lại lời của một kẻ có lợi ích chính trị riêng trong việc thúc đẩy một kết cục có lợi cho chính bản thân hắn ta và đồng thời là kẻ được tài trợ bởi các chính phủ Mỹ và Anh để làm việc đó.
Giới truyền thông của Mỹ và phương Tây đã trở thành một đám những thằng ngu lặp đi lặp lại một cách hoàn toàn đầy đủ những lời lẽ dối trá mà những kẻ biến thái nhân cách nhưng lại muốn trở thành kẻ kiến tạo chính trị của họ mửa ra, thông qua đó thao túng nhận thức của dân chúng về các sự kiện thế giới và đảm bảo rằng tất cả dân chúng Mỹ và phương Tây đều nhìn nhận thế giới theo cách mà chúng muốn, chứ không phải theo đúng những gì thực sự đang diễn ra. Tại sao vậy ? Câu trả lời rất đơn giản vì từ lâu, giới tài phiệt Mỹ ở phố Wall cũng như các chính trị gia Mỹ do họ thao túng đã quyết định rằng họ sẽ xâm lược Syria để cướp phá tài nguyên của quốc gia này. Họ đã, như câu thành ngữ đã nói, “nhào nặn thực tế cho khớp với quyết định chiến tranh” bằng cách sử dụng những lời tuyên bố hư cấu của những kẻ mà họ biết thừa là dối trá để biện hộ cho cuộc chiến tranh mà họ tiến hành. Đây chính xác là điều mà SOHR đang làm cho chính phủ Mỹ ngày hôm nay. Và như thường lệ, giới truyền thông, trong đó có một phần không nhỏ những “nhà truyền thông” nước ta đã nuối trọn tất cả và rồi nôn ra cho công chúng./.
No comments:
Post a Comment