Trước đây, có dịp gặp cán bộ lãnh đạo ngành an ninh, mình ngoài thông tin tình hình dư luận xã hội về chính trị, hoạt động chống đối chính trị của một số đối tượng cụ thể hay thực trạng chính trị tại một số nơi công cộng như quán cà phê, quán nhậu… thì mình cũng hỏi “biết đối tượng rồi sao mình không xử lý?”. Mình được trả lời đại ý thế này:
“Thực trạng thì chúng ta đã nắm nhưng ‘tiên lượng’ là chưa có gì nghiêm trọng, ngay cả 1% dân số muốn làm phản, lải nhải suốt ngày đêm thì hiện tại, họ cũng không đủ sức mạnh để lật đổ chế độ. Cái chính là tuyên truyền, thông tin, giáo dục họ để họ biết chính xác hành vi của họ sẽ gây hại cho xã hội thế nào, chẳng những cho họ mà còn đối với thân nhân của họ.”.
Mình đồng ý với quan điểm này. Vì chúng ta đấu tranh là để xây dựng và để cùng tiến bộ, không phải cứ xử lý căng thẳng thì họ khuất phục, cái tư tưởng muốn thay đổi thì phải dựa trên lý luận, lý luận ấy phải thuyết phục được họ.
Vấn đề là: ai sẽ làm vấn đề này?
Thực tế cho thấy, việc chống phá là chống phá sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, muốn thay đổi chế độ chính trị bằng việc phản đối, xuyên tạc về con đường đi lên CNXH ở nước ta do Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo. Để làm được việc này, họ tập trung vào đánh phá nền tảng tư tưởng của Đảng trong Đảng viên và quần chúng nhân dân, mục đích là nhằm thuyết phục Đảng viên và quần chúng nhân dân thay đổi nhận thức về tư tưởng chính trị theo hướng Chủ nghĩa Cộng sản. Đối với thực trạng nước ta thì họ có mấy hướng đánh phá:
1- Cho rằng cách mạng Việt Nam do Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo là phi Chính Nghĩa. Để làm được điều này thì họ tuyên truyền rằng: VNCH (tay sai đánh thuê cho Mỹ tại miền nam Việt Nam trước 1975) là một chính quyền và Mỹ là “Đồng minh” của VNCH… nên cách mạng Việt Nam là một cuộc chiến xâm lược VNCH chứ không phải là cuộc chiến chính nghĩa mang nội hàm “đánh đuổi xâm lược Mỹ và bè lũ tay sai người Việt để giải phóng miền nam thống nhất đất nước”.
2- Để làm được bước 1, họ phải thực hiện việc tô vẽ lên tinh thần yêu nước chống ngoại xâm và tính chính nghĩa của VNCH.
Có thể thấy là đã có rất nhiều cán bộ, Đảng viên của nhiều ngành nhiều cấp, trong đó có cả cấp Bộ, Ban của Trung uống có tư tưởng và hoạt động có hàm ý “Tri ân lính VNCH”, ca ngợi và tôn vinh lính VNCH. Ngay cả cán bộ cấp cao của Công an, Quân đội như Viện trưởng Viện chiến lược BCA cũng thừa nhận sự chính danh của VNCH, lão thành cách mạng thì có Trung tướng - AHLLVTND - CCB Nguyễn Quốc Thước, ông này thừa nhận tinh Thần yêu nước chống ngoại xâm của lính VNCH (trong khi lính VNCH lại coi ông là quân ngoại xâm) và còn tuyên truyền trên báo chí chính thống quan điểm cần tôn vinh lính VNCH?! hay ta thấy trước đó là Tướng Nguyễn Trọng Vĩnh - một “tướng Cộng sản” được đám phản động đòi lật đổ chế độ (No-U) tặng vòng hoa nhân đám tang ông; tư tưởng phản động này còn được phát ra bởi những nhà sử học đương thời nổi tiếng như Trần Đức Cường, Phan Huy Lê, Vũ Minh Giang, Nguyễn Mạnh Hà (Viện trưởng viện Lịch sử Đảng - HVCTQG)…
Điều đặc biệt là những đối tượng này lại đang được các cơ quan báo đài Trung ương “lên hình” thường xuyên như một kiểu tâng bốc uy tín và danh dự nhằm củng cố những quan điểm xét lại lịch sử của họ là được Ban Tuyên giáo Trung ương thừa nhận. Có thể lấy một ví dụ: Trong chương trình ĐỐI DIỆN của VTV1, họ đã cắt đi phần phản đối quan điểm sai trái xét lại lịch sử do họ phỏng vấn Trung tướng Nguyễn Thanh Tuấn (nguyên Cục trưởng Cục Tuyên huấn - BQP) và Thiếu tướng Hoàn Kiền (AHLLVTND, nguyên Tư lệnh Binh chủng Công binh) trong bản đăng trên website của Đài. Dư luận xã hội cho rằng đã có thế lực đủ mạnh hơn 2 vị tướng này đã làm điều đó.
Người ta đi từ bất ngờ này tới bất ngờ khác rằng: những quan điểm sai trái xét lại lịch sử đang được “bảo kê” hoặc đã là quan điểm của Đảng??? Khi người ta thấy những sản phẩm truyền hình nhan nhản cờ vàng ba sọc đỏ trên áo của diễn viên, ca ngợi đệ nhất phu nhân VNCH mặc áo dài đẹp, lấy tượng của lính VNCH minh họa cho chủ nghĩa anh hùng dân tộc… hay như bộ phim Biên niên sử truyền hình của Báo Nhân Dân với nhiều tình tiết xét lại, sự kiện, sự thừa nhận tính chính danh của VNCH… nhiều sánh được dư luận xã hội phản ứng nhưng vẫn đạt giải thưởng truyền hình; hay như Trung tướng - AHLLVTND - CCB Nguyễn Quốc Thước, dù tôn vinh tinh thần yêu nước của lính VNCH - đánh đồng lính VNCH cũng yêu nước như Cộng sản… nhưng chẳng những không bị kỷ luật phát ngôn mà còn được phong danh hiệu AHLLVTND, được phỏng vấn liên tục, được Tổng Bí thư - Chủ tịch nước khen tặng…
Như nhà Phật từng nói… thời mạc Pháp!
Qua phân tích trên đây, có thể thấy… việc bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng trong cán bộ, Đảng viên đã khó thì nói chi đến việc giáo dục tư tưởng chính trị của Đảng cho quần chúng nhân dân. Khi cán bộ và Đảng viên suy thoái về tư tưởng chính trị thì chính họ đang chống Đảng, chống từ bên trong, đổi màu.
Do đó, không có phản ứng với các biểu hiện suy thoái về tư tưởng chính trị nhan nhản trên thì nguy cơ mất chế độ không xa, vì Đảng viên không còn trung thành với Đảng và bảo vệ Đảng thì một nhúm quần chúng có lên mạng đấu tranh theo nghị quyết 35 có ý nghĩa gì, có khi nghị quyết đó còn không được thực hiện trong Đảng nữa.