2019/06/30

ĐẬU VĂN DƯƠNG – KẺ BÁN LINH HỒN CHO QUỶ DỮ

Nhắc đến cái tên Đậu Văn Đương là nhắc đến một đối tượng có thâm niên trong làng các đối tượng hoạt động chống đối, đi ngược lại với lợi ích của số đông.Năm 2011, Tòa án nhân dân tỉnh Nghệ An tuyên phạt Đậu Văn Dương phạm tội tuyên truyền chống Nhà nước CHXHCN Việt Nam theo điều 88 BLHS năm 1999, xử phạt Đậu Văn Dương 42 tháng tù, quản chế 18 tháng khi đối tượng này cùng với một số các đối tượng khác đã nhận sự chỉ đạo, tài trợ của Nguyễn Văn Lý tổ chức in ấn nhiều tờ rơi có nội dung đòi tẩy chay bầu cử Quốc hội khóa XI, đòi đa nguyên đa đảng và tổ chức rải ở nhiều địa điểm trên địa bàn huyện Nam Đàn, Diễn Châu, Nghi Lộc, Yên Thành. Các lực lượng chức năng đã thu được tổng số 5350 tờ truyền đơn do chúng tán phát, khám xét nhà ở và các phương tiện của Đậu Văn Dương thu được nhiều tài liệu có nội dung chống nhà nước CHXHCN Việt Nam.
ĐẬU VĂN DƯƠNG – KẺ BÁN LINH HỒN CHO QUỶ DỮ
Những tưởng với bản án về hành vi của mình cùng thời gian bị cách ly ra khỏi môi trường xã hội Vương sẽ có thời gian để suy nghĩ về những việc làm sai trái của mình để sau khi ra tù sửa chữa để trở thành một công dân có ích cho xã hội. Ấy vậy mà, sau khi ra tùĐậu Văn Dương lại trở về với con đường cũ lần này còn với thái độ ngày càng hung hăng. Cũng lựa chọn các thức giống như đám chống đối khác, Vương sử dụng mạng xã hội mà cụ thể là đó chính là tài khoản facebook cá nhân của mình coi đây là địa chỉ phỉ báng lãnh đạo Đảng và Nhà nước Việt Nam, xúc phạm cơ quan chức năng, công khai thách thức.
Chưa dừng lại ở đó, Đậu Văn Dương còn móc nối, cấu kết với tên phản động cúp đuôi bỏ chạy - Nguyễn Văn Đài để tuyên truyền những vấn đề về nhân quyền, nhằm tác động gây sự thù hận đối với chính quyền nước CHXHCN Việt Nam. Bên cạnh đó, Đậu Văn Dương còn lợi dụng cơ sở tôn giáo để tổ chức hiệp thông cầu nguyện cho các đối tượng phản động khác, gần đây nhất tối ngày 30/5/2019 lợi dụng việc Linh mục Nguyễn Quang Trung (Linh mục quản xứ Vạn Lộc) và linh mục phó xứ Nguyễn Văn Khánh đi làm lễ tại nhà thờ giáo họ, Dương cùng đối tượng Trần Hữu Đức đã tập hợp các em thiếu nhi giới trẻ của giáo xứ Vạn Lộc về tại sân nhà thờ giáo xứ Vạn Lộc để tổ chức thắp nến cầu nguyện cho đối tượng Nguyễn Năng Tĩnh (là đối tượng bị cơ quan chức năng Nghệ An bắt giữ ngày 29/5/2019 về hành vi “Làm, tàng trữ, phát tán hoặc tuyên truyền thông tin, tài liệu nhằm chống phá Nhà nước CHXHCN Việt Nam”.
Con đường mà Dương đang đi đang dẫn Dương quay trở lại nhà tù, cái cách mà Dương làm là cách làm của một kẻ ngu ngốc khi đánh đổi sự tự do của mình để lấy mấy đồng bạc lẻ của đám thù địch bên ngoài. Kẻ sẵn sàng bán linh hồn của mình cho quỷ dữ như Dương chắc hẳn cần thiết phải cách ly ra khỏi xã hội như điều mà 42 tháng vừa qua Dương phải thực hiện. Đó là một điều xứng đáng!

LOXEBEN

2019/06/29

KHUYẾN NGHỊ ĐA NGUYÊN CỦA SÉC VIỆT NAM KHÔNG THỂ CHẤP NHẬN


Viễn

Báo cáo của Nhóm Làm việc Liên Hiệp Quốc về Hoạt động Kiểm điểm Định kỳ Phổ quát công bố hôm 26 tháng 6 cho biết tại phiên Kiểm điểm Định kỳ Phổ quát (UPR) vào tháng 1 vừa qua, đã có 291 khuyến nghị được đưa ra cho Việt Nam. Sau khi xem xét, Việt Nam chỉ chấp nhận 241 khuyến nghị, trong đó 220 là chấp nhận hoàn toàn, 21 khuyến nghị chỉ được chấp nhận môt phần.

Trong số những khuyến nghị mà Việt Nam không chấp nhận, đáng chú ý có khuyến nghị của đại diện chính phủ Cộng hòa Czech đưa ra cho Việt Nam tại UPR hôm 22/1 ở Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc ở Geneva, yêu cầu Vệt Nam tạo điều kiện cho đa nguyên, đa đảng.

Đây không phải là vấn đề gây bất ngờ bởi thực ra câu chuyện đa nguyên, đa đảng cho Việt Nam đã được nói đi nói lại quá nhiều. Quan điểm nhất quán của Việt Nam là Việt Nam không cần thiết phải thực hiện đa nguyên, đa đảng và cơ chế đa nguyên, đa đảng không phù hợp với Việt Nam.

Việc lựa chọn thể chế chính trị như thế nào, nhất nguyên hay đa nguyên phụ thuộc hoàn toàn vào quyền tự quyết của một quốc gia để thế nào phù hợp nhất với điều kiện chính trị, lịch sử, kinh tế xã hội của quốc gia đó.

Tại Việt Nam, không có các điều kiện tiền đề về lịch sử, kinh tế, văn hóa-xã hội cho việc thực hiện đa nguyên đa đảng.

Cơ chế nhất quyên hay đa nguyên không nói lên trình độ phát triển cũng như sự bảo đảm dân chủ, nhân quyền trong xã hội, vấn để quan trọng nó thuộc về trình độ và tư duy quản lý, phát triển của đất nước đó

Việt Nam lựa chọn thể chế nhất nguyên hiện nay đang phát huy tác dụng rất tốt trong phát triển kinh tế-xã hội. Tốc độ phát triển của Việt Nam đang rất ổn, đời sống vật chất-tinh thần của người dân được nâng cao. Đặc biệt, một trong những thành tựu lớn nhất của Việt Nam hiện nay đó là sự ổn định cao về chính trị mà bất kì quốc gia nào trên thế giới cũng phải mong ước.

Có thể nói ngắn gọn rằng tại Việt Nam dưới vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản đang phát triển nhanh và bền vững, do đó không cần thiết phải thực hiện đa đảng.

Chưa kể Việt Nam nhận thấy thực hiện cơ chế đa nguyên tiềm ẩn quá nhiều rủi ro, đặc biệt là sự phá vỡ ổn định chính trị do sự cạnh tranh quyền lực giữa các phe phái, một thực tế mà nhiều nước trên thế giới đang phải gánh chịu.

Còn về vấn đề dân chủ, nhân quyền rõ ràng Việt Nam đang đảm bảo rất tốt thực hiện quyền con người. Với lại, dân chủ cũng không đồng nghĩa với đa nguyên,

Séc có thể khuyến nghị Việt Nam thực hiện đa nguyên, đa đảng. Việt Nam cảm ơn mọi khuyến nghị nhưng rõ ràng cái gì hợp lý thì Việt Nam mới tiếp thu, đó âu là điều bình thường.


2019/06/28

NGHỊCH LÝ!

Tọa Sơn

 Xưa nay, chúng ta biết người Việt có tâm lý sính ngoại, đồ dùng gì của ngoại cũng được người dân yêu thích. Tâm lý này thực ra không đáng chê trách vì nước chúng ta là một nước nông nghiệp, xuất phát điểm thấp, trải qua một thời gian dài khó khăn vì chiến tranh, bao vây cấm vận, hàng hóa thiếu thốn nên những mặt hàng ngoại với chất lượng tốt với thời điểm đó là quý giá vô cùng. Và trong sâu thẳm tâm thức người Việt, chúng ta luôn muốn những thứ hàng hóa đó mang nhãn hiệu Việt. Nhưng chính tâm lý sính ngoại và mong muốn một thương hiệu Việt lại đang mâu thuẫn với nhau.
Trước kia, khi hàng loạt hãng công nghệ ồ ạt đầu tư vào Việt Nam với số vốn khủng lồ, đem lại nguồn lợi kinh tế lớn, chúng ta hân hoan. Nhưng rồi sau vài năm, khi phát hiện ra công nghiệp phụ trợ chúng ta chưa đáp ứng được yêu cầu của các háng công nghệ này để tăng nguồn lợi nhuận từ sự đầu tư thì một bộ phận người Việt lên tiếng chê bai đến cái ốc vít chúng ta không làm được.

Ô tô, một tài sản lớn đối với người Việt, một biểu tượng cho sự giàu có, thành đạt và tiện lợi. Người Việt cũng mong ước rằng một ngày những hãng xe Việt sẽ thay thế các hãng xe nước ngoài thậm chí là vươn tầm quốc tế. Ước mơ có, thực tế cũng có khi Chính phủ thể hiện rõ việc bảo hộ ngành ô tô trong nước với hàng rào thuế quan, nhưng ì ạch bao nhiêu năm, chúng ta vẫn dừng lại ở gia công còn khởi nghiệp như vinaxuki thì bán hết cả nhà xưởng. 

Thế nhưng, BKAV đem khát vọng về một chiếc điện thoại Việt gửi vào Bphone thì ngay sản phẩm đầu tiên, người ta chê lên chê xuống. Âu cũng đúng vì đây là những bước đi đầu tiên, vừa làm chúng ta vừa thử nghiệm. Nhưng rõ ràng những sản phẩm sau chức năng chẳng kém gì sản phẩm nào trên thị trường, thậm chí tính năng bảo mật còn vượt trội nhưng có vẻ ra, nhiều người Việt vẫn không ưu chuông lắm. 
 
 Ngay khi Vinfast giao xe Fadil lại có nhiều tiếng chê
Vinfast là một làn gió mới với quyết tâm cao, tiềm lực lớn, trong thời gian ngắn từ việc lên ý tưởng cho tới đi với thực tế đã làm nhiều người bất ngờ. Một hãng xe Việt Nam thực sự chất lượng đã ra đời với những công nghệ mới nhất được mua lại. Nhưng khi chiếc xe lăn bánh thì cộng đồng người chơi xe, người không chơi xe nhưng biết gõ phím lại vào hội đồng hãng xe Việt này, kêu đây là một sản phẩm ô hợp các loại công nghệ mua lại chứ có gì mới mẻ đâu. Nhưng rõ ràng, thiết kế xe chúng ta hợp tác với công ty Ý, máy móc thì của công ty Đức… có nghĩa là những tinh tú nhất, cơ bản nhất được cho vào chiếc xe của Vinfast vì chẳng ai giỏi hết mọi thứ mà muốn tiến nhanh, tiến mạnh thì chẳng tội gì ngồi hì hục nghiên cứu từ đầu cả. Với lại, hiện nay, thời kỳ toàn cầu hóa, một sản phẩm ra đời là một sản phẩm toàn cầu khi các bộ phận, linh kiện được sản xuất ở các địa điểm khác nhau, miễn là nó rẻ và ưu việt. Đây gọi là chuyên biệt hóa trong sản xuất. 

Hàn Quốc, một quốc gia chúng ta ngưỡng mộ vì nền kinh tế phát triển thần kỳ. Nhưng hãy nhớ rằng, Hàn Quốc đã từng có thời nền công nghiệp phát triển như chúng ta. Nhưng rồi những sản phẩm điện thoại, ô tô đầu tiên ra đời, chất lượng nói luôn là kém xa hàng Mỹ, hàng Nhật nhưng tinh thần tự tôn dân tộc của họ lên cao, thế là không ai bảo ai, người Hàn dùng hàng Hàn rộng khắp. Đó chính là động lực nuôi sống và thôi thúc các công ty nhỏ này phát triển thành các tập đoàn quốc tế như bây giờ. Và các bạn để ý, trong phim Hàn các diễn viên phẩn lớn chỉ sử dụng điện thoại, ô tô Hàn nhá.

Đấy là bệnh sinh ngoại ở trong nước, còn bệnh sính ngoại của người Việt ở hải ngoại và đám rân chủ có quan hệ mật thiết với nước ngoài còn thể hiện rõ hơn rất nhiều. Sau đây tôi xin kể câu chuyện như thế này:

Cả nước chúng ta đang bước vào một đợt nắng nóng với nền nhiệt cao trên 37 độ C. Và theo trung tâm dự báo khí tượng thì năm 2019 sẽ có số đợt nóng, số ngày nóng cao kỷ lục và nguyên nhân tất nhiên là do biến đổi khí hậu rồi. Nhưng nguyên nhân của biến đổi khí hậu là do đâu ? Đó là chính là do lượng khi CO2 hay còn gọi là khí nhà kính trong quá trình sản xuất công nghiệp, nông nghiệp mà thải ra môi trường vượt quá khả năng tự cân bằng của môi trường, khiến trái đất của chúng ta như một cái nhà kính ngày càng nóng lên. 

Thủ phạm chính không ai khác ngoài các nước công nghiệp phát triển khi họ có lịch sử xả khí thải cả trăm năm và cho đến hiện nay, lượng khí CO2 này càng tăng mạnh. Trong danh sách các nước thải nhiều nhất có Trung Quốc, Mỹ, Liên minh Châu Âu, Ấn Độ, Nga, Nhật Bản, Đức. Có thể thấy đây là các nước có nền công nghiệp phát triển, đặc biệt là Trung Quốc và Ấn Độ, với số dân toàn trên 1 tỷ thì chỉ cần dân họ hít thở không thôi thì đã bằng cả nền công nghiệp nước khác.

Và để hạn chế khí nhà kính, nghị định thư Kyoto năm 1997 và thỏa thuận chung Paris năm 2015 là nỗ lực của các quốc gia trên thế giới để hoạch định lộ trình giảm phát thải khí nhà kính. Nhưng điều hay ho ở chỗ Mỹ là nước phát thải nhà kính vào loại nhất nhì thế giới tùy vào từng thời điểm nhưng tại nghị định thư Kyoto Mỹ tham gia, nhưng không thích làm còn tại thỏa thuận chung Paris năm 2015 thì tham gia xong, không thích ra luôn cho nó mang tiếng luôn một thể.


Đi vào vụ việc chi tiết, thì ở Mỹ cũng có Formosa, và nó hoạt động từ những năm 80 của thế kỷ trước. Và thành tích xả thải của nó cũng khá dày dặn và cũng bị phạt ước chừng tầm 5,6 lần gì đó với số tiền phát chưa có 20 triệu đô. Còn ở Việt Nam, ngay khi Formosa vi phạm quy định và gây hậu quả thì Chính phủ Việt Nam cho đình chỉ nhà máy, tập trung xác minh và phía Formosa đã phải đền bù số tiền 500 triệu đô.

Vâng, ấy vậy mà đám phản động lưu vong ở hải ngoại trong đó chủ yếu ở Mỹ luôn tuyên truyền luận điệu chính quyền cộng sản tiếp tay phá hủy môi trường, đe dọa môi trường sống người Việt Nam, đòi kiện, đuổi cổ Formosa ra khỏi Việt Nam. Trong khi đó, đám người phản động này chưa từng dám mở nửa miệng tố cáo chính quyền Mỹ hủy hoại môi trường, làm biến đổi khí hậu, chưa bao giờ thấy lớ ngớ đi biểu tình chống Formosa.

Qua đây chúng ta thấy đúng thật là nghịch lý!

ĐỪNG DẠY NGUYÊN THỦ QUỐC GIA CÁCH ĂN MẶC

Mấy ngày gần đây, những kẻ cơ hội chính trị đang soi mói vào bộ sưu tập áo dài truyền thống của bà Nguyễn Thị Kim  Ngân – Chủ tịch Quốc hội Việt Nam với số lượng trên 300 bộ. Tất nhiên là những kẻ xấu này soi mói vào số lượng lớn và nguồn gốc của những bộ áo dài này nhưng lại quyên đi rằng bà Ngân đang là đại diện cho quyền lực của toàn thể người dân Việt Nam chúng ta. 
ĐỪNG DẠY NGUYÊN THỦ QUỐC GIA CÁCH ĂN MẶC
Chẳng có quốc gia nào trên thế giới lại đi thắc mắc việc ăn mặc của nguyên thủ quốc gia mình khi hành động đó không phải vì lợi ích cá nhân. Đã là nguyên thủ thì phải ăn mặc gọn gàng, chỉnh chu và phải thật đẹp vì đó là bộ mặt của một quốc gia. Bà Ngân thường xuyên chọn trang phục áo dài là quá hợp lý bởi áo dài chính là nét đẹp truyền thống của người phụ nữ Việt Nam.
Còn một vấn đề thắc mắc là nguồn tiền để mua số áo dài đó thì điều này không quan trọng bởi một người nổi tiếng luôn có cho mình một bộ sưu tập đồ sộ về thời trang. Đó chẳng qua là chuyện cá nhân nhưng các đối tượng xấu lại cố vun vào chuyện công vụ. Sao những kẻ cơ hội chính trị ở Việt Nam không thắc mắc về quần áo của nguyên thủ các quốc gia tư bản, nếu chỉ tính lương thì chắc họ cũng chẳng thể có nổi 1/10 số quần áo đó.
Cái cụm từ ‘tiền thuế của dân” được những kẻ phá hoại sử dụng để công kích những người thực thi công vụ. Tiền thuế đó chẳng qua cũng chỉ là tiền công trả lương cho công việc mà họ gánh vác hàng tháng chứ không phải là đồng tiền ban ơn bố thí. Còn nếu quy đổi ra công lao động ở bên ngoài thì cái “tiền thuế của dân” đó sẽ chẳng thấm thoát là mấy so với công sức mà những người thi hành công vụ đang thực hiện.
Quay trờ lại câu chuyện về bộ sưu tập áo dài của bà Ngân, nếu có điều kiện hơn nữa thì nên dùng ngân sách để cho các nguyên thủ của ta mặc những bộ quần áo truyền thống, vừa tôn vẻ đẹp của người Việt Nam vừa quảng báo nét đẹp văn hóa của nước ta ra bên ngoài thế giới. Như hiện này thì những nguyên thủ của ta đều phải bỏ tiền túi ra để may hay mua những trang phục đó thì đừng có xét nét nhiều.
Trên thế giới hiện nay có nhiều quốc gia bắt buộc nguyên thủ phải mặc quần áo truyền thống khi hội họp hay tiếp các đoàn ngoại giao, sẽ chẳng có ai so sánh giá trị truyền thống được quảng bá rộng rãi với số tiền đầu tư cho các nguyên thủ cả, chắc chỉ có ở Việt Nam mới đề cao tính ích kỷ hẹp hòi vậy thôi. Nguyên thủ Việt Nam àm ăn mặc nhếch nhác cũng bị nói, chưng diện áo dài truyền thống cũng bị nói thì không biết ăn mặc như nào mới chiều lòng được mấy kẻ phản động đây.
Việc ăn mặc của nguyên thủ quốc gia đã có đội ngũ trợ lý thực hiện, vậy nên mấy kẻ nàn cư vi bất thiện không nhất thiết phải lên mặt dạy đời đòi hỏi nguyên thủ phải ăn mặc như thế nào đâu,
Công Lý

2019/06/27

Facebooker Phạm Đoan Trang sắp xây dựng một “hệ thống báo chí độc lập, chuyên nghiệp”?

Loa Phường
Cuối tháng 05/2019, Diễn đàn Xã hội Dân sự của Nguyễn Quang A có một số hoạt động thu hút sự chú ý của dư luận. Chúng bao gồm bài diễn văn quảng bá đường lối mà ông Nguyễn Quang A đọc tại một hội thảo về biến cố “Thiên An Môn”, được tổ chức tại Đài Bắc hôm 21/05; và một loạt bài viết “đặc san” để kỷ niệm 10 năm hoạt động của trang Bauxite Việt Nam (BVN), chịu ảnh hưởng của Diễn đàn Xã hội Dân sự. Cùng thời điểm đó, một số gương mặt chống đối như Nguyễn Hoàng Vi, Nguyễn Thúy Hạnh đã đăng lại bản tuyên bố phản đối yếu tố Trung Quốc dự án xây dựng đường cao tốc Bắc - Nam, một văn bản mà Diễn đàn Xã hội Dân sự tung ra từ tháng 03/2019, nhưng không được hưởng ứng đáng kể. Những diễn biến này đặt ra một nghi vấn, rằng Diễn đàn Xã hội Dân sự đang trở lại phối hợp với những nhóm chống đối trẻ hơn, sau một giai đoạn có mâu thuẫn với nhóm Phạm Đoan Trang.
Kết quả hình ảnh cho trịnh hội
Trong tuần qua, hai nhóm này đã đặt vấn đề phối hợp một cách công khai. Ngày 09/06, Trịnh Hữu Long và Phạm Đoan Trang viết một bài trên Luật khoa Tạp chí, trong đó họ vừa “chúc mừng sinh nhật BVN”, vừa đề xuất 3 “giải pháp xây dựng một nền báo chí độc lập, chuyên nghiệp và chất lượng cao”, nhân việc một số bài “đặc san” mô tả BVN như một “tờ báo độc lập”.
Cụ thể, trong giải pháp thứ nhất, họ đề xuất xây dựng một “quỹ hỗ trợ khởi nghiệp báo chí”, mỗi năm chi 250 – 300 nghìn USD để cho ra đời 10 tờ báo “độc lập”. Từ năm thứ hai, các tờ báo sẽ tự gây quỹ từ các nguồn khác nhau, quỹ có thể tiếp tục hỗ trợ nếu cần thiết.
Giải pháp thứ hai là “xây dựng một cơ chế đào tạo nhà báo mới”, trong đó họ sẽ xây dựng một khóa đào tạo báo chí online. Nội dung của khóa học bao gồm “kiến thức về chính trị, pháp luật, môi trường”, kỹ năng viết báo và quản lý tòa báo. 
Giải pháp thứ ba là xây dựng mạng lưới nhà báo mới, dạng “nghiệp đoàn báo chí”.
Vì Ngày Báo chí Cách mạng Việt Nam (21/06) đang đến gần, hướng tuyên truyền này có thể trở lại vào dịp cuối tháng.
Ông Nguyễn Quang A đã công khai ủng hộ đề xuất của Trang và Long, khi comment trong bài trên fanpage Luật khoa Tạp chí rằng: “Rất đồng tình với 2 bạn. Mình sẵn sàng tích cực vận động lập Quỹ và thuyết phục các nhà báo chính thống sang làm báo chuyên nghiệp thật sự”.
Một sự việc khác, có thể cho thấy Diễn đàn Xã hội Dân sự đang xích lại gần nhóm Phạm Đoan Trang, là việc nhóm Green Trees đi thăm ông Phạm Toàn hôm 12/06.
Cùng ngày 12/06, Nguyễn Vi Yên cũng có dấu hiệu giảng hòa với Phạm Đoan Trang, khi viết rằng “những việc làm dũng cảm và thái độ quyết liệt” của Trang “là nguồn cảm hứng rất lớn” cho mình và các bạn.
Trước hết, chúng tôi xin chúc mừng cuộc tái ngộ giữa 3 nhóm Nguyễn Quang A, Phạm Đoan Trang và Nguyễn Vi Yên. Chúng tôi tin rằng túi tiền của ông Nguyễn Quang A và đám đông của bà Phạm Đoan Trang sẽ là chất keo bền chặt nhất để hàn gắn ba bên, dù họ khác nhau về lí tưởng chính trị và thái độ đối với tri thức. 
Nhưng trong sự vui mừng đó, chúng tôi cũng không khỏi quan ngại về 3 điểm thiếu thực tế trong kế hoạch làm báo của bà Trang.
Thứ nhất, những tờ báo mà bà tạo ra không sống bằng tiền của độc giả, mà sống bằng các nguồn quỹ từ nước ngoài. Chúng không phải là những “tờ báo độc lập”, chúng lệ thuộc vào nguồn quỹ. Khi nhà tài trợ gây áp lực, chúng sẽ trở thành công cụ tuyên truyền của nhà tài trợ, thay vì phục vụ nhu cầu thông tin của độc giả Việt Nam.
Thứ hai, bà Trang không đủ trình độ và tư cách để xây dựng một khóa đào tạo báo chí online. Trong các bài viết từ năm 2015 đến nay, bà đã liên tục vi phạm các tiêu chuẩn của phương Tây về nghiệp vụ báo chí. Chẳng hạn, trong khi phương Tây coi nhiệm vụ đầu tiên của báo chí là đưa tin chính xác và đầy đủ, Đoan Trang thường xuyên cổ vũ những nguồn tin giả mạo, như lần bà ca ngợi fanpage giả mạo Ban Tuyên giáo Việt Nam. Trong khi phương Tây quan niệm rằng báo chí phải công bằng, Đoan Trang chưa bao giờ thừa nhận thành tựu và năng lực của các quan chức trong Chính phủ, cũng như chưa bao giờ phản ánh đủ thứ tệ nạn đã và đang hiện diện trong giới “đấu tranh” – từ buôn ma túy, mại dâm, hiếp dâm, cho đến biển thủ công quỹ… Trong các bài viết của Trang, đã làm công chức Nhà nước thì phải độc ác, nham hiểm, hèn nhát, vô dụng; còn đã làm “nhà hoạt động” thì phải “yêu nước”, “tài năng”, “đa cảm”, xứng đáng “anh hùng”, “anh thư”… Nói một cách công bằng, Phạm Đoan Trang có văn phong giống các “Hồng Vệ Binh” thời Cách mạng Văn hóa Trung Quốc, hơn là giống văn phong chuẩn mực của báo chí Anh – Mỹ.
Nếu chúng tôi không lầm, thì dù các khóa đào tạo báo chí của bà Trang từng đón hàng trăm lượt học viên, chưa ai trong số này đạt đến trình độ của một phóng viên chuyên nghiệp. Khi chưa từng đào tạo được một phóng viên, cũng không còn năng lực và đạo đức nghề nghiệp của một phóng viên, Đoan Trang không nên nghĩ đến việc xây dựng một hệ thống báo chí.
Thứ ba, hiện truyền thông “lề trái” vẫn lệ thuộc vào thông tin thứ cấp từ báo chí “lề phải”, chứ chưa có khả năng tự chủ về nguồn tin. Họ chỉ có khả năng phỏng vấn các nhóm “dân oan”, các nhóm tôn giáo không được công nhận, và các nhóm “cờ vàng” – tức những nhóm người cùng “phe” với họ, và cung cấp một phần rất nhỏ thông tin về xã hội. Nếu tình trạng này còn kéo dài, truyền thông “lề trái” sẽ chỉ tồn tại để phụ họa, lấp khoảng trống cho “lề phải”, chứ không có khả năng thay thế “lề phải” như tham vọng của bà Trang.
Có lẽ 3 vướng mắc vừa nêu đều xuất phát từ 1 lý do: Phạm Đoan Trang viết báo để tuyên truyền cho phe cánh chính trị của mình, thay vì để cung cấp thông tin chính xác, đầy đủ, đa chiều cho độc giả.

GIÀ ĐẦU MÀ VỪA NGU VỪA LÁO

Khoai@

Vào đọc trang của Phạm Thành aka Bà Đầm Xòe mình cười phọt mẹ cứt non. Rặt một đám cặn bã, râu tóc lún phún phất phơ như chó thay lông, thay vì an hưởng tuổi già, vui vầy bên con cháu thì lại thi nhau chửi chế độ. Lạ nhất là thay nhau bốc thơm, nâng bi sóc lọ cho Joshua Wong (Hoàng Chí Phong).

He he đám già nua mất nết này gọi Joshua Wong là anh hùng tái thế, là thủ lĩnh, là nhà hoạt động...và rồi truyền tay nhau những bài viết của đám lều báo. Loạt bài tỏ ra hân hoan kiểu như bố mẹ vừa từ cõi chết trở về: "Thủ lĩnh biểu tình Hồng Kông được thả sớm"; "Thủ lĩnh biểu tình Hong Kong Joshua Wong ra tù"; "Thủ lĩnh biểu tình 'ô dù' Hong Kong được trả tự do"...Loạt bài có tính gợi ý, kích động thanh niện, kiểu: "Thủ lĩnh biểu tình Hong Kong muốn truyền cảm hứng cho người Việt"; "Biểu tình Hong Kong: Giới vận động và thanh niên Việt Nam nghĩ gì?".v.v...

Hóa ra bọn được gọi là nhà văn, nhà veo, nhà thơ, đạo diễn sân khấu, nhà báo, nhà thổ trong cái ổ Phạm Thành thì cái thứ chứa trong thủ cấp mà anh em vẫn gọi là não kia cũng chỉ bằng hạt kê.

Già đầu mà còn ngu hơn vượn núi.

Trắng phớ ra mà nói Joshua Wong chỉ là một sản phẩm mà bọn truyền thông bẩn tô vẽ lên. Chính xác hơn Joshua Wong chỉ là nạn nhân, là công cụ trong trò chơi chính trị bẩn thỉu mà thôi.

Đkm, mới lớp 11, tuổi 18, ăn chưa no, lo chưa tới thì có làm chính trị cái ccc ý. Chưa xong THPT đã đi một cua bóc lịch đếm sao trong trại chỉ vì dính đòn "xuýt chó bụi rậm". Mới ra tù lại tin vào trò bịp bợm của truyền thông thân Mỹ tung hô như anh hùng tái thế. Thằng này rồi cũng ngáo quyền lực, ảo tưởng sức mạnh mà chết. Tin vào miệng lưỡi cú diều của bọn truyền thông bẩn thì có mà bốc cứt ăn vã.

P/s: Nhắc anh em cam Hanoi, Vượn núi Phạm Thành vừa phát hành cuốn "Thế Thiên Hành Đạo Hay Đại Nghịch Bất Đạo", đó là cơ sở để anh em dán một chiếc Kotex loại có cánh, size lớn vào cái mồm lông lá của nó.

EU “TRỪNG PHẠT” VIỆT NAM BẰNG FTA



Viễn

Theo thông tin chinh thức thì ngày 25/6/2019 Hội đồng châu Âu phê duyệt cho phép EU ký các Hiệp định với Việt Nam gồm Hiệp định Thương mại tự do Việt Nam – EU (EVFTA) và Hiệp định Bảo hộ đầu tư (IPA). Theo đó, Hiệp định Thương mại tự do và Hiệp định bảo hộ đầu tư giữa Việt Nam và Liên minh châu Âu (EVFTA và IPA) sẽ được ký vào ngày 30/6/2019.

Đây là điều không khiến nhiều người Việt Nam yêu nước bất ngờ bởi quá trình đàm phán ký kết giữa EU và VIệt Nam đã được khởi động từ lâu. Mặt khác Việt Nam là một quốc gia đang phát triển đầy tiềm năng và việc ký kết các hiệp định trên sẽ mang lại lợi ích to lớn cho cả hai bên, EU và Việt Nam.

Nhưng cũng sẽ có một bộ phận nhỏ tỏ ra bất ngờ và cay cú, đó chính là những tổ chức, cá nhân thiếu thiện chí, thù địch Nhà nước Việt Nam. Số này luôn tìm cách phá hoại những nỗ lực của Việt Nam cũng như EU trong việc ký các hiệp định này bởi vì họ không muốn Việt Nam phát triển.

Họ sẽ rất cay cú bởi trong quá trình đàm phán, họ đã tìm mọi cách để vu cáo Việt Nam vi phạm dân chủ nhân quyền, từ đó kêu gào liên minh châu Âu, nghị viện châu Âu phải đưa vấn đề nhân quyền mà bản chất là can thiệp đòi trả tự do cho số đối tượng chống phá trong nước vào quá trình đàm phán. Thậm chí họ còn hi vọng nếu Việt Nam muốn đạt FTA Việt Nam phải thả hết số này.

Đặc biệt khi xảy ra câu chuyện Trịnh Xuân Thanh về nước tự thú, họ đã làm ầm ĩ câu chuyện này lên, cho rằng Trịnh Xuân Thanh bị mật vụ Việt Nam bắt cóc, rằng Việt Nam giỡn mặt với Đức và kêu gào hủy bỏ FTA, đòi EU trừng phạt Việt Nam.

Nhưng rồi kết cục thì sao, EU đã chấp thuận ký FTA với Việt Nam, có nghĩa là những cái họ làm, họ nói toàn sai trái. Mặt khác, EU cũng không đếm xỉa tới những điều vớ vẩn đó.

Được biết hiệp định FTA được ký sẽ mang lại rất nhiều lợi ích cho Việt nam như Hiệp định EVFTA sẽ giúp kim ngạch xuất khẩu của Việt Nam sang EU tăng thêm khoảng 20% vào năm 2020; 42,7% vào năm 2025 và 44,37% vào năm 2030 so với không có Hiệp định. Đồng thời, kim ngạch nhập khẩu từ EU cũng tăng nhưng với tốc độ thấp hơn xuất khẩu, cụ thể là khoảng 15,28% vào năm 2020; 33,06% vào năm 2025 và 36,7% vào năm 2030. Về mặt vĩ mô, EVFTA góp phần làm GDP của Việt Nam tăng thêm ở mức bình quân 2,18-3,25% (năm 2019-2023); 4,57-5,30% (năm 2024-2028) và 7,07-7,72% (năm 2029-2033).

Ngoài ra, những cam kết về dịch vụ - đầu tư, mua sắm chính phủ cũng như những quy định cụ thể về mở cửa thị trường và biện pháp kỹ thuật trong một số lĩnh vực cụ thể cũng sẽ tạo cơ hội cho doanh nghiệp, sản phẩm hàng hóa và dịch vụ của EU tiếp cận được thuận lợi hơn thị trường gần 100 triệu dân của Việt Nam, đồng thời giúp người tiêu dùng Việt Nam được tiếp cận nguồn cung các sản phẩm và dịch vụ chất lượng cao từ EU trong các lĩnh vực như dược phẩm, chăm sóc sức khỏe, xây dựng hạ tầng và giao thông công cộng…

Bên cạnh đó, những cam kết về quản trị nhà nước sẽ đảm bảo một môi trường kinh doanh và pháp lý ổn định, thông thoáng cho nhà đầu tư của cả hai bên nói chung và các doanh nghiệp, nhà đầu tư từ EU nói riêng.

Thông quan EVFTA và IPA, nhà đầu tư EU cũng sẽ có cơ hội tiếp cận thị trường các nước đã ký FTA với Việt Nam với những đối xử ưu đãi hơn. Hiệp định này cũng giúp thúc đẩy quan hệ giữa EU với từng nước ASEAN nói riêng và cả khối ASEAN nói chung, tạo tiền đề hướng tới việc thảo luận một Hiệp định FTA giữa EU và ASEAN trong tương lai.

Quả là màn trừng phạt ngọt ngào của EU.

Học Bổng VOICE: ĐÀO TẠO "NHÀ HOẠT ĐỘNG ĐỘC LẬP" HAY CHẾ TẠO NHỮNG CON RỐI CHO MỸ?


Từ đầu tháng 06/2019, tổ chức VOICE đã liên tục quảng bá đợt tuyển sinh cho “khóa học xã hội dân sự lần thứ 10” của họ. Như trong những đợt tuyển sinh trước, diễn ra mỗi năm 1 lần, VOICE quảng bá cho học bổng toàn phần này bằng bài viết của những người từng tham gia khóa học. Những bài viết đó chủ yếu xoay quanh 3 thông điệp.

Thứ nhất, họ mô tả khóa học như một “cơ hội để trở thành nhà hoạt động xã hội chuyên nghiệp”, dành cho những người “muốn đóng góp vào việc giải quyết những vấn đề chính trị, xã hội của Việt Nam”; dù trong thực tế, đây chỉ là khóa đào tạo nhân sự cho các tổ chức chống chế độ đang khoác vỏ bọc “xã hội dân sự”.

Thứ hai, họ mô tả khóa học như một cơ hội để đổi đời, để được đi nước ngoài trong những vị thế sang chảnh – “từ sang Âu châu vận động nhân quyền, cho đến sang Úc làm việc trong văn phòng nghị sỹ”.

Thứ ba, họ mô tả VOICE như một môi trường làm việc tự do, nơi các thành viên luôn tôn trọng, ủng hộ, giúp đỡ nhau.

Đáng tiếc, những dòng quảng cáo nêu trên chỉ phản ánh phần nổi của tảng băng VOICE. Vì trên đời không có gì miễn phí, chẳng ai bỏ tiền cho bạn đi du học, ăn ở, du lịch nước ngoài từ 6 tháng đến 2 năm chỉ để bạn trở thành một “nhà hoạt động xã hội” thuần túy, độc lập và hợp pháp. Theo thông tin mà các tờ báo công an nhiều lần đăng tải, “khóa huấn luyện” của VOICE là một dây chuyền sản xuất các tổ chức chống Nhà nước núp dưới vỏ bọc “hoạt động xã hội”, “phong trào xã hội”. 

VOICE nhận tài trợ từ “Quỹ Quốc gia Hỗ trợ Dân chủ” của Mỹ (NED), một tổ chức có quan hệ với CIA, và chuyên phân phối tiền của chính phủ Mỹ cho các cuộc “cách mạng đường phố” để lật đổ các chính thể không thân Mỹ trên khắp thế giới. Vì vậy, “học bổng” của VOICE sẽ không biến bạn thành một “nhà hoạt động xã hội” “chuyên nghiệp” và “độc lập”. Nó chỉ biến bạn thành một kẻ lợi dụng các “hoạt động xã hội” để chống Nhà nước Việt Nam, và lệ thuộc hoàn toàn vào các nguồn quỹ của Mỹ.

Trong khi VOICE phất ngọn cờ “thay đổi xã hội”, bản thân VOICE không được xây dựng bởi một người có nhân cách đàng hoàng. Các bạn có thể search Google để tìm hiểu vụ Trịnh Hội giả mạo vợ cũ (Nguyễn Cao Kỳ Duyên) để gửi email kêu gọi chống chính quyền, hay vụ Nguyễn Thanh Tú vạch mặt Trịnh Hội tham nhũng.

Dù vậy, quảng cáo của VOICE cũng có một điểm trung thực. Đúng là các thành viên VOICE rất đoàn kết với nhau, từ trong hoạt động đến trong việc giấu “phốt”:

“TUYỆT THỰC” - MỘT CHIÊU TRÒ ĐÃ CŨ MÈM

Đắc Chí
Mấy hôm nay, đám truyền thông hải ngoại như phát rồ lên về tin đồn Trương Minh Đức cùng Nguyễn Văn Túc, Đào Quang Thực… đang tuyệt thực tại Trại Giam Số 6 Thanh Chương, tỉnh Nghệ An.
Người tung tin trên là Nguyễn Thị Kim Thanh, vợ của Trương Minh Đức. Cụ thể, ngày 23/6/2019, Thanh đã có “Đơn khiếu nại” gửi đến VKSND tỉnh Nghệ An và Bộ Công an vì cho rằng, “Phân trại K2, Trại Giam Số 6 đang bức hại, đàn áp tù nhân chính trị”.
Thanh viết rằng, vào ngày 20/6/2019, khi đến Trại 6 thăm nuôi và đã được chồng mình là Trương Minh Đức cho biết các “tù nhân chính trị” ở đây đã “tuyệt thực” kéo dài 10 ngày với lý do phản đối nơi giam giữ bị tháo quạt điệt trong điều kiện thời tiết mùa hè nóng bức, nhiệt độ trên 40 độ C. 
Bên cạnh đó, Thanh cũng không quên nhấn mạnh thêm rằng, hiện tình trạng sức khỏe của Trương Minh Đức đã “sa sút đến mức kiệt quệ” không thể xách nổi những vật phẩm mà mình mang đến gửi. Và ngoài Trương Minh Đức còn có Nguyễn Văn Túc, Đào Quang Thực hiện sức khỏe cũng đang “suy yếu”. 
Như vậy, cho đến nay, chưa có bất kể thông tin nào về vụ việc từ các cơ quan chức năng. Mọi tin đồn mới chỉ là 1 chiều từ vợ của Trương Minh Đức. 
Thực ra, Nguyễn Thị Kim Thanh cố tình làm rùm beng về việc “tuyệt thực” của chồng mình trong bối cảnh Thanh đang cố gắng thực hiện một “chiến dịch truyền thông” với mục đích để các tổ chức quốc tế chú ý từ đó can thiệp để Trương Minh Đức được đi nước ngoài định cư. Trước đó, vào tháng 2/2019, Thanh đã cùng một số thân nhân của các đối tượng trong “Hội Anh Em Dân Chủ” đã có chuyến tham dự chương trình Kiểm điểm Nhân quyền Định kỳ Phổ quát đối với Việt Nam (UPR) tại Geneva, Thụy Sĩ và gặp Bộ Ngoại giao Đức để vận động việc kêu gọi chính quyền Việt Nam trả tự do cho các đối tượng phạm pháp mà họ gọi là “nhà hoạt động” đang bị giam giữ.
Việc các đối tượng phạm tội xâm phạm ANQG bị kết án tiến hành tuyệt thực không phải lần đầu tiên diễn ra. Đây là một chiêu trò được những kẻ tự coi mình là “tù nhân lương tâm”, “tù nhân chính trị”… thực hiện để đưa ra các yêu sách cho bản thân. Thực tế, các đối tượng này tự cho mình quyền được hưởng những đặc quyền, đặc lợi hơn những phạm nhân phạm các tội liên quan đến trật tự xã hội. Đi tù nhưng nhiều kẻ vẫn không nhận thức được sai phạm của bản thân, không có thái độ ăn năn hối cải, không chịu cải tạo bản thân. Nhiều kẻ cố tình “tuyệt thực” và tìm cách lan truyền thông tin ra bên ngoài nằm giữ “độ hot” cho bản thân. 
Với các đối tượng chống đối bên ngoài, đằng sau việc đòi tuyệt thực để ủng hộ các “tù nhân lương tâm”, “tù nhân chính trị” đang chấp hành án là những sự “giả nhân, giả nghĩa”. Suy cho cùng, hành động này cũng chỉ là một việc ăn bám theo sự kiện, cố tình tạo cái cớ để thu hút sự chú ý từ các tổ chức chống đối, phản động ở nước ngoài.
Trương Minh Đức và Nguyễn Văn Túc là thành viên của tổ chức phản động “Hội Anh Em Dân Chủ”. Trương Minh Đức bị kết án 13 năm tù giam và 5 năm quản chế tại phiên xử ngày 5/4/2018 ở Hà Nội cùng với 05 đối tượng khác về tội “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân” theo Điều 79 BLHS năm 1999. 
Trước đó vào năm 2008, Trương Minh Đức cũng bị tuyên án 5 năm tù giam về tội “Lợi dụng các quyền tự do dân chủ để xâm phạm lợi ích nhà nước, quyền và lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân”, theo Điều 258 BLHS năm 1999.
Trong khi đó, Nguyễn Văn Túc cũng bị án hai lần. Lần đầu vào tháng 9/2008 khi tham gia tổ chức phản động “Khối 8406” và có các hoạt động biểu tình chống phá Nhà nước núp dưới danh nghĩa đòi tự do, dân chủ, nhân quyền. Lúc đó, Nguyễn Văn Túc bị tuyên án 4 năm tù và 3 năm quản chế về tội “tuyên truyền chống nhà nước” theo Điều 88 BLHS năm 1999. Vào tháng 9/2017, Nguyễn Văn Túc bị bắt lại và bị tòa Tòa án tuyên phạt 13 năm tù giam về tội “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền”. 
Đào Quang Thực từng là một giáo viên tiểu học tại Hòa Bình, bị bắt vào tháng 10/2017 khi tham gia tổ chức phản động “Chính phủ Quốc gia Việt Nam lâm thời” với tôn chỉ, mục đích là xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam và Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam bằng bạo động vũ trang và có nhiều hoạt động, bài viết chống phá, tuyên truyền nội dung phản động rồi gửi cho tổ chức này. Tại phiên sơ thẩm vào tháng 9/2018, Đào Quang Thực bị tuyên phạt 14 năm tù và 5 năm quản chế về tội “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền”. Phiên phúc thẩm vào tháng 1/2019, tòa giảm án cho Đào Quang Thực 01 năm.
Hiện Trương Minh Đức cùng Nguyễn Văn Túc, Đào Quang Thực đều đang phải chấp hành án phạt tù tại Trại Giam Số 6 Thanh Chương, tỉnh Nghệ An./.