Khẩu trang chống khói nháy y như thật xu chiêng |
Phóng viên: Chào anh, xin chia sẻ với anh và anh chị em nhân viên sự việc quán mình bị cháy. Để tiện bề câu view cho báo và phục vụ sự tò mò của độc giả, xin anh cho chúng tôi hỏi đôi điều được không.
Chủ quán tay chỉ vào mồm: ơ ơ
PV: Anh có thể nói rõ hơn được không ạ.
CQ: Em ang ậm ồm ì ó ựt ái u iêng. Ẫy ẹ ấy ăng ồi.
PV: Thôi anh viết đi. Này về tôi dịch nhọc lắm.
CQ: Vâng anh hỏi đi.
PV: Xin anh cho biết công tác phòng chống cháy nổ của quán ta.
CQ: Tốt ạ.
PV: Tốt nhưng tại sao lại xảy ra hoả hoạn?
CQ: Em không rõ. Cái này phải cơ quan công an mới kết luận được.
PV: Thế quán đầu tư bao nhiêu cho công tác này?
CQ: Một triệu năm trăm đồng mỗi năm.
PV: Tại sao lại có con số năm trăm đồng đấy, thưa anh?
CQ: Em tính vào chi phí mua phong bì.
PV: Anh thật kĩ lưỡng. Thế còn một triệu thì anh mua trang thiết bị gì?
CQ: Em để vào trong phong bì
PV: Ô hay, anh để vào két sắt có phải an toàn hơn với lửa.
CQ: Vâng. Nhưng đoàn công tác không bê két đi được anh ạ.
PV: Thế còn tập huấn phòng cháy, chữa cháy?
CQ: Nhân viên bên em nó bận lắm nên chả có lúc nào tập huấn. Bọn em rút dần kinh nghiệm thực tế.
PV: Thế qua vụ lần này quán ta rút ra kinh nghiệm gì thưa anh?
CQ: Em sẽ yêu cầu nhân viên luôn để xu chiêng trong túi xách. Khi cần là rút ra bịt mồm. Nhân tiện, em sẽ tìm nhà thiết kế nào làm xu chiêng có thể chia đôi ra được thì tốt.
PV: Tại sao không mặc lao động cho nó lịch sự hả anh?
CQ: Anh muốn khách đốt quán em suốt ngày đấy à?
PV: Xin cảm ơn anh và chúc quán mình thành công rực rỡ.
No comments:
Post a Comment