2016/11/07

Đừng biến mình thành “lính đánh thuê” để bán rẻ Tổ quốc

Chúng ta có thể khẳng định rằng từ xưa đến nay, sử dụng ngôn ngữ lập luận để bôi nhọ, nói xấu tình hình đất nước nói chung, nói xấu Đảng Cộng sản Việt Nam, Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam và các cá nhân giữ cương vị lãnh đạo Đảng, Nhà nước nói riêng luôn được các thế lực thù địch với Việt Nam tập trung, khai thác triệt để.



Những ngày gần đây, cộng đồng mạng rộ lên những bài viết, clip, comment trên các kênh như Facebook, Blog, youtube… về việc một số nhân vật khoác áo "dân chủ" ở Việt Nam cũng như ở hải ngoại nói về các đồng chí lãnh đạo Đảng và Nhà nước với những ngôn từ xấc xược đã làm phẫn nộ những người Việt Nam chân chính cho dù ngay lúc này, một bộ phận những người Việt Nam sống tại hải ngoại họ vẫn tự coi mình là “Người Việt Quốc gia” cũng không thể chấp nhận được những gì mà các nhà "dân chủ" đã nói.

Nguyễn Quang A, núp bóng xã hội dân sự để tuyên truyền nói xấu chế độ, nhà nước


Sau khi tập trung nói xấu Chủ tịch nước Trần Đại Quang, Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng thì mới đây các nhà “dân chủ” đã lấy Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc và một số đồng chí khác làm mục tiêu chính của mình.

Vậy thì tại sao những kẻ trong nước và hải ngoại như: Đỗ Hoàng Điềm, Nguyễn Quang A hay Võ An Đôn, Hồ Văn Hải, Phạm Thành, Blooger Anh Ba Sàm; Mẹ Nấm lại có những ngôn từ xuyên tạc, hằn học, thâm thù, ấu trĩ về các đồng chí lãnh đạo Đảng và Nhà nước sặc mùi cực đoan đến như vậy? Đây phải chăng là một sự ngộ nhận? Xin thưa không phải như vậy, theo dõi các bài viết của rất nhiều vị nói xấu, xyên tạc, bôi nhọ về các đồng chí lãnh đạo Đảng và Nhà nước trên các trang điện tử thì không phải người lớn mà một đứa trẻ cũng rễ ràng nhận thấy ngay đó là ai? đang làm gì? và nguyên nhân tại sao lại hành động như vậy. Họ thường ngồi một chỗ và phán với lời lẽ, lập luận để vu cáo, xuyên tạc, bóp méo sự thật, thậm chí dùng những ngôn từ côn đồ, chợ búa; “vô văn hóa”. Ta có thể nhận thấy có hai hạng người trên cùng một “Chiến tuyến” này:

Thứ nhất, những kẻ vô công rồi nghề, nhân cách thì không có gì để mà đong đếm điển hình như: Lê Công Định, Nguyễn Đan Quế, Lê Thăng Long, những kẻ này biến mình thành Lính đánh thuê cho một số tổ chức chống Cộng ở hải ngoại, theo kịch bản đã dựng sẵn cứ đến hẹn lại lên khi trong quốc nội có những ngày lễ lớn trọng đại hoặc như Đảng, nhà nước Việt Nam phát động phong trào “Đẩy mạnh học tập và làm theo tư tưởng đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh” hay “Nghị quyết Trung ương 4 khóa XII”…thì những con rối này bắt đầu hành nghề theo đơn đặt hàng một cách khí thế nhất, làm sao cho không uổng đồng tiền bát gạo của kẻ thuê mình, có như vậy thì mới có tiền tài trợ, mới có miếng cơm và để lần sau mới được sự tín nhiệm….

Thứ hai, đó là một số vị có trình độ học thức nhất định (cũng có thể chỉ là tự xưng để đánh bóng tên tuổi) với cách xuyên tạc, bôi nhọ một cách rất tinh vi, nham hiểm hơn. Những kẻ này thường làm ra vẻ là những người “trong cuộc”, là những chứng kiến, là lấy kính lúp “soi” từng góc cạnh, so đọ từng sự kiện được cho là bí ẩn thuộc tài liệu “Thâm cung bí sử” kiểu tiểu thuyết hậu cung, gật gân, huyền bí hòng dẫn người đọc lạc vào một mê hồn trận từ đó “bái phục” sự am hiểu của những vị này….vậy thì tại sao họ làm như vậy? mục đích là gì? Xin thưa chẳng qua cũng vì tư lợi mà thôi. Với nội dung đơm đặt, các tình tiết bị bóp méo hòng gợi ý tò mò mục đích kiếm tiền. Thế nhưng kết quả nhận được là thất bại thảm hại ngay trên sân chơi của họ, chẳng những không nhận được gì từ những đồng đôla từ các quỹ, các tổ chức phản động mà chính những đồng bào hải ngoại rè bỉu, coi khinh. Những kẻ như Nguyễn Lân Thắng; Lương Văn Vịnh; Phạm Khắc Dĩ Biên; Nguyễn Trọng Mai… và một số vị ở hải ngoại theo tôi nghĩ họ không phải là sự ngộ nhận mà là ý đồ cố tình xuyên tạc. Như mọi người đều biết nếu họ thiếu thông tin mà dẫn đến ngộ nhận thì khác, mà ở đây họ đã thể hiện cái dã tâm đen tối bằng những giọng điệu cực đoan, xấc xược hòng thể hiện ta đây dám đánh thẳng vào “tượng đài” và nhảy múa vô tư trên “hệ tư tưởng” của cộng sản ta mới là anh hùng! mà một khi đã như vậy thì “xin” gì cộng đồng cũng phải chiều mà thôi, nếu không họ sẽ chụp cho chiếc “mũ ” thân cộng thì khốn khổ trong công việc làm ăn.

Thiết nghĩ, sự phê bình hoặc chỉ trích nào cũng cần cái chất văn hóa, đúng pháp luật cái đó rất cần thiết vì nó tôn trọng độc giả và mới thể hiện tầm trí tuệ. Nhưng ngược lại nếu lợi dụng các vấn đề "dân chủ", "nhân quyền", dân tộc, tôn giáo của Đảng và Nhà nước ta mà xuyên tạc, bóp méo tình hình, phê phán một cách dung tục, bỉ ổi, chửi cho sướng cái miệng, sự chắp ghép rẻ tiền… không phản ánh hiện thực khách quan thì không thể chấp nhận được kể cả những người khác về quan điểm chính trị.

No comments:

Post a Comment