Nhân sự kiện lịch sử này, các đối tượng tự cho mình là những nhà hoạt động cho dân chủ, nhânquyền cùng với 100 tổ chức công lý đã khởi xướng, loan truyền cái gọi là “Yêu sách tám điểm năm 2019”. Có thể công nhận một đám “đạo văn” có tổ chức đã “chế” lại bản yêu sách năm xưa để gửi đến lãnh đạo Đảng, Nhà nước, Tổng Thư ký Liên hiệp quốc và các cơ quan ngoại giao quốc tế tại Việt Nam. Mục đích thì chả cần đọc cũng hiểu cái mà chúng hướng tới là gì: kích động, xuyên tạc những vấn đề được coi là “nhạy cảm” để hướng sự chú ý rồi đi đến tạo cớ can thiệp vào công việc nội bộ của Việt Nam của các thế lực thù địch nước ngoài.
Nhìn nhận một cách tổng thể, cái được gọi là “Yêu sách tám điểm năm 2019” bản chất là một “mớ đòi hỏi phi lý, vô căn cứ”. Đơn cử như việc chúng đòi Đảng, Nhà nước Việt Nam “Trả tự do vô điều kiện cho tất cả tù nhân chính trị, tù nhân lương tâm, những người thực hiện quyền tự do biểu đạt đã bị Toà án Việt Nam tuỳ tiện quy kết là “gây rối trật tự”, “tuyên truyền chống nhà nước”, “hoạt động lật đổ chính quyền nhân dân” – điều mà trong bất kỳ cái “yêu sách” nào chúng cũng đặt ra. Thứ nhất, ở Việt Nam không có “tù nhân chính trị” hay “tù nhân lương tâm” mà chỉ có những kẻ vi phạm pháp luật, vì những mưu lợi cá nhân mà đi ngược lại với lợi ích chung của cả dân tộc mà phải trả giá cho hành vi của mình bằng những bản án cách ly ra khỏi xã hội. Thứ hai, việc trả tự do hay giảm án hoàn toàn dựa vào chính bản thân của phạm nhân chứ chẳng phải do những kẻ ở đâu tự xưng “nhà dân chủ” đòi hỏi mà được. Pháp luật XHCN rất nhân đạo, Nhà nước đã ban hành hệ thống các văn bản quy phạp pháp luật làm cơ sở cho việc xem xét giảm án, tha tù trước thời hạn thậm chí đặc xá cho những phạm nhân trong quá trình chấp hành án có những biểu hiện ăn năn, hối cải, chấp hành nội quy, quy định, tu dưỡng bản thân, mong muốn hoàn lương làm lại cuộc đời. Do đó, những tù nhân chưa chấp hành án đúng thời gian theo bản án và chưa có sự tiến bộ thì chưa thể được hưởng các quy định này. “Yêu sách tám điểm 2019” đòi hỏi Đảng, Nhà nước ta trả tự do vô điều kiện là không có căn cứ.
Bên cạnh đó, bản yêu sách còn xuyên tạc, phủ nhận các vấn đề tự do báo chí, tự do ngôn luận, tự do lập hội, tự do đi lại, cư trú ở Việt Nam. Về vấn đề này thì cũng chẳng khó để đoán biết được nó là một trong những nội dung sẽ xuất hiện trong cái gọi là “yêu sách” này. Xin thưa, các quyền này đều được Đảng và Nhà nước Việt Nam ghi nhận và điều chỉnh trong những văn bản pháp luật từ văn bản cao nhất là Hiến pháp đến những văn bản luật chuyên ngành. Đây chính là hành lang pháp lý đầy đủ, rõ ràng cho công dân thực hiện các quyền của mình, những con số về số thẻ nhà báo được cấp phát; số các đài phát thanh, truyền hình, số báo, tạp trí, số cơ quan báo chí nước ngoài thường trú ở Việt Nam chính là những con số biết nói cho vấn đề này ở Việt Nam.
Còn với những cá nhân, tổ chức cố tình lợi dụng dân chủ, tự do ngôn luận, tự do báo chí để công khai chống Đảng, Nhà nước, đi ngược lại lợi ích quốc gia, dân tộc, phản bội Tổ quốc, chế độ thì đều phải bị xử lý để đảm bảo được tính dân chủ có tập trung, không tạo kẽ hở cho dân chủ vô nguyên tắc. Luận điệu xuyên tạc Việt Nam vi phạm quyền tự do báo chí, tự do ngôn luận, tự do lập hội, tự do đi lại, cư trú ở Việt Nam cũng chỉ là nguyên cớ để tạo sức ép, can thiệp nội bộ, nhằm đưa những cá nhân bất hảo, phản quốc để kích động, gây rối, chống phá, tạo nguyên cớ để can thiệp vào chế độ của ta.
Trên đây mới chỉ là hai trong số những yêu cầu phi lý mà đám dâm chủ này nêu trong cái gọi là “Yêu sách tám điểm năm 2019” , chẳng biết đám người này cố tình giả ngu hay ngu thật mà đưa ra được những điều phi lý như thế mà đem so sánh, lấy danh của Bản yêu sách năm 1919. Phi lý, thật phi lý :))))
LOXEBEN
Tất cả những kẻ xuyên tạc và chống phá đất nước phải bị nghiêm trị
ReplyDelete